Chỉ thấy ở trong hải vực kia, chậm rãi mọc lên một đạo to lớn bọt nước, dường như hoa viên không trung, mặt trên dĩ nhiên ngồi ngay ngắn mấy đạo nhân ảnh, sau đó từng đạo thân ảnh từ trong biển rộng vọt lên, rậm rạp bay đầy bầu trời.
Liêu Dương Băng trên đầu thành lập tức đau cả đầu, nhìn Hải tộc hùng hùng hổ hổ kia, dị tượng nguyên một mảnh mây đen quay cuồng, sóng biển ngập trời, còn có khí tức cường giả truyền tới từ biển trời kia nữa đều khiến hắn bị chấn nhiếp.
– Chuyện gì xảy ra? Vân Tiêu công tử không phải đã đồng ý rồi sao?
Các đại lão trấn Hải Thiên đều nhao nhao trừng mắt, mồ hôi lạnh chảy xuống từ trán, lần này tới cũng không phải binh tôm tướng cá gì cả, nguyên một đám bộ dáng hung thần ác sát, vừa nhìn đã biết là không dễ chọc.
Sắc mặt Liêu Dương Băng cũng tái nhợt, đột nhiên cao giọng quát:
– Người đến người phương nào? Đến có chuyện gì?
Hắn cũng là cường giả Võ Đế tứ tinh đỉnh phong, vừa quát lên, lập tức âm thanh chấn vạn dặm, khiến dị tượng trên không trấn Hải Thiên trực tiếp bị đánh tan, lập tức khiến người trong thành cảm thấy áp lực tan hết
Đóa bọt nước cực lớn kia vẫn đang không ngừng dâng lên cao, trên mặt biển hiện ra một đầu cự kình.
Trên mặt nước đặt một cái bàn, Nghiễm Dịch đang nhàn nhã ăn các loại kỳ trân dị quả, khí tức trên người hắn hiện giờ đã hoàn toàn khác với mấy ngày trước, có một loại khí tức thô bạo ngầm khởi động trong người.
Thanh âm Liêu Dương Băng chấn ra xa xa, thần sắc trên mặt hắn ngưng tụ, cũng đã nhận ra đối phương tuyệt đối không phải người thường, ít nhất cũng là cường giả Võ Đế trung giai.
Bọn người Minh Bá nơm nớp lo sợ đứng ở sau lưng Nghiễm Dịch, Minh Bá vội bước lên trước nói:
– Đại nhân, người này chính là thành chủ trấn Hải Thiên, lần trước ngự nữ quá nhiều bị thương thân thể, cho nên phái Lý Vân Tiêu kia tới, hiện giờ đoán chừng thân thể khôi phục, cho nên tự mình đến.
Nghiễm Dịch nhướng mày, thân là cường giả Võ Đế trung giai, sao có thể vì ngự nữ quá nhiều mà suy giảm tới thân thể được? Chẳng lẽ đối phương tu luyện bí pháp gì đó sao?
Một gã nam tử tộc Xỉ Kình bên người thụ lệnh, quát lớn:
– Vương tộc Đông Hải Nghiễm Dịch đại nhân ở đây, thành chủ trấn Hải Thiên và Lý Vân Tiêu mau chóng đến đây yết kiến.
– Cái gì? Vương tộc Đông Hải.
Mọi người trên đầu thành đều quá sợ hãi, nguyên một đám hoảng sợ lên.
Bắc Minh Lai Phong cũng thầm nghĩ không tốt, nếu có đánh nhau, sợ rằng ngay cả mình cũng sẽ bị liên quan vào hiện giờ truyền tống đảo đã triệt để chìm xuống rồi, căn bản không có cơ hội rời đi.
Liêu Dương Băng nào dám đi qua, cao giọng nói:
– Vương tộc Đông Hải, cũng không phải Vương tộc Nhân loại chúng ta, bằng gì yết kiến? Có việc gì cứ nói là được, nếu vô sự, kính xin chư vị mau chóng trở về, không nên ở chỗ này nhiễu loạn lĩnh vực Nhân tộc ta.
Tên người tộc Xỉ Kình kia phẫn nộ quát:
– Vô lễ, mau gọi Lý Vân Tiêu kia đi ra, nếu không mấy vạn chiến sĩ Hải tộc ta trong khoảnh khắc sẽ tiêu diệt trấn Hải Thiên ngươi ngay đấy.
Theo một tiếng rống lên của hắn, mấy trăm chiến sĩ Xỉ Kình giữa đại dương nguyên một đám tản mát ra khí tức cường đại, vậy mà tất cả đều là cường giả cấp bậc Võ Tôn, còn có mấy vạn binh tôm tướng cá kia nữa, nguyên một đám cũng khua chiêng gõ trống, thanh thế rung trời
Sóng biển trở nên càng thêm mãnh liệt.
Tất cả nhân loại trên đầu thành sắc mặt đều trắng bệch, không có chút máu.
Xỉ Kình nhất tộc cũng là chủng tộc cường đại trời sinh, rất nhiều hậu bối thiên phú kinh người, vừa ra đời đã là Võ Tôn Bát Hoang Cảnh, mặc dù là những tồn tại thiên phú cực kỳ thấp, nếu như sau khi trưởng thành vẫn không thể bước vào Võ Tôn cảnh thì sẽ bị trực tiếp khu trục ra khỏi chủng tộc, tự mình đi tìm đường sống.
Cho nên Xỉ Kình nhất tộc chính là một trong các chủng tộc đắc lực nhất dưới trướng Vương tộc Đông Hải.
– Mẹ nó, nhất định là tên Lý Vân Tiêu kia gây tai hoạ, ta biết ngay hắn không phải thứ gì tốt lành mà.
Bắc Minh Lai Phong lập tức phản ứng lại, nghiến răng nghiến lợi nói.
– Đúng vậy, Lý Vân Tiêu đâu rồi? Mau bảo hắn đi ra, hắn không phải từng đánh bại Vương giả Hải tộc sao?
– Nguy rồi, sao không thấy người đâu? Sẽ không phải đã chạy mất rồi đấy chứ?
– Thương hội Tử Vân, nhanh đi thương hội Tử Vân tìm người.
Một đạo thanh âm nhàn nhạt vang lên, thân ảnh Lý Vân Tiêu xuất hiện trên đầu thành, mỉm cười nói:
– Không cần đi tìm, ta tới rồi.
– Lý Vân Tiêu ngươi gây họa, tự ngươi xem đi, xem ngươi xử lý thế nào.
Bắc Minh Lai Phong vẻ mặt tái nhợt cả giận nói:
– Nếu dẫn phát hai tộc đại chiến, không chỉ toàn bộ trấn Hải Thiên không cách nào may mắn thoát khỏi, mà ta còn muốn xem ngươi làm sao ăn nói với Nhân loại đây?
Lý Vân Tiêu cười nhạo một tiếng, nói:
– Cái gì hai tộc đại chiến? Lần trước ta còn nói chuyện với bọn họ rất vui vẻ a, lần này đoán chừng là tới mời ta đi uống trà thôi, ta lại đi uống vài chén vậy.
Hắn lập tức hóa thành một đạo quang mang, lao về phía Hải tộc kia.
Lòng mọi người lúc này mới thoáng yên ổn lại, thầm nghĩ Lý Vân Tiêu kia chung quy cũng không đến mức mang tính mạng của mình ra để nói đùa.
Lý Vân Tiêu bay đến trên không Kình Ngư cực lớn kia, nhìn qua mọi người bên trong bọt nước, cảm thấy tức cười.
Loại trận thế này của đối phương chỉ có thể hù dọa một ít người chưa từng tiếp xúc qua với Hải tộc cao đẳng, đối với hắn thì trận thế này chẳng có gì đáng nói cả.
Hắn trực tiếp bay thấp xuống bọt nước kia.
– Làm càn.
Tên tộc Xỉ Kình kia mặt trầm xuống, trên nắm tay cực lớn hiện ra một tầng thủy quang, cẩn thận nhìn lại đúng là bị cơ hồ đến trạng thái cố hóa, hắn trực tiếp đánh đến, trên không trung phát ra một tiếng chiến minh cực lớn, uy áp Cửu Thiên Võ Đế tràn ngập.
Ánh mắt Lý Vân Tiêu phát lạnh, Lãnh Kiếm Băng Sương lâm không chém ra, nhiệt độ giữa đại dương bỗng nhiên giảm xuống cực điểm, uy thế một quyền kia dưới sự ảnh hưởng của hàn khí uy lực bị giảm xuống, sau đó bị kiếm quang chém nứt, dư âm kiếm quang còn lại cũng bị đánh tan, khai ra vạn đóa băng liên, tiêu tán trên không trung
Trên mặt cường giả tộc Xỉ Kình lộ ra vẻ khiếp sợ, bởi vì thực lực Lý Vân Tiêu chỉ có Võ Tôn, sao có thể đỡ được một kích của hắn chứ?
Ngay khi hắn khiếp sợ Lý Vân Tiêu đã giẫm phải lên đóa đóa băng liên, muốn bước vào trên bọt nước.
– Làm càn, đại hải vô lượng.
Cường giả tộc Xỉ Kình hét lớn một tiếng, nửa người trên đột nhiên hóa lớn, chắp tay trước ngực, nguyên lực tản ra, phảng phất như có một đầu tiểu Kình Ngư nhỏ đang du đãng ở bốn phía song chưởng, hắn hét lớn một tiếng đẩy ra ngoài.
Lực lượng một lớp cường thế một lớp, như sóng biển xa xa đánh lên tường thành, sóng sau cao hơn sóng trước.
Lý Vân Tiêu một tay vẽ vòng trước người, Đại Bi Mộ Vân Kính trực tiếp được tế ra, biến thành đường kính hơn hai mét che trước người hắn.