Bất luận nhất cử nhất động của kẻ nào, thậm chí thanh âm, đều nằm dưới sự giám sát và điều khiển của mấy chục mặt kính này.
Đột nhiên trước đại sảnh chớp động mấy đạo quang mang, lăng không hóa ra ba đạo nhân ảnh bay xuống.
– Bái kiến Đồng Quang đại nhân, Minh Nhật đại nhân, Phi Vũ đại nhân.
Hai gã võ giả thủ vệ trước đại sảnh vừa thấy ba người, lập tức nghiêm nghị hành lễ nói.
Ba người cũng không để ý tới, trực tiếp lóe lên liền biến mất trước đại sảnh, trực tiếp tiến vào trong đó.
Hỗ Minh Nhật quét mắt qua nói:
– Đông viện gian thứ bảy, hẳn là ở đây.
Hắn trực tiếp đi đến trước một mặt kính, lập tức biến sắc, lộ ra vẻ mặt.
Hai người còn lại vội vàng lách mình tới, đồng thời sửng sốt một chút.
Chỉ thấy trên mặt kính một mảnh mơ hồ, nhộn nhạo xuất ra đạo đạo rung động, như từng hạt mưa rơi vào hồ phẳng, khiến tất cả cảnh dưới đáy hồ đều thấp thoáng, không cách nào thấy rõ được.
– Hừ, Cửu di đối với Vạn Bảo Lâu ta cũng thật có lòng, còn bố trí xuống cấm chế, chẳng lẽ chúng ta lại đi nhìn xem bọn họ sao?
Sắc mặt v trầm xuống, hiện lên vẻ không hài lòng cực độ, tức giận nói.
“Khục khục. ”
Lệ Phi Vũ có chút lúng túng nói:
– Cái này... Chúng ta đây không phải là đang rình xem người ta sao?
Kha Đồng Quang mặt già đỏ lên, khẽ nói:
– Nếu không phải nàng ở cùng chỗ với Lý Vân Tiêu, chúng ta há lại nhìn xem.
Hỗ Minh Nhật nói:
– Lý Vân Tiêu kia quả nhiên không đơn giản, tất cả động tĩnh trong lâu vũ đều phản ánh trong ba mươi sáu mặt Địa Sát Kính, hắn vậy mà có thể thi thuật ngăn cách, thần thông không nhỏ.
– Xem ra thần trí chi lực của hắn có thể xuyên thấu kính bích ghế lô dĩ nhiên là thật sự.
Mặt mũi Kha Đồng Quang tràn đầy khiếp sợ.
Hỗ Minh Nhật nói:
– Hiện giờ trọng yếu không phải thiệt thật giả, Tần Xuyên Chu Sở đã mang đến thiết lệnh Thánh Vực, bảo chúng ta hiệp trợ điều tra Lý Vân Tiêu, hiện giờ vấn đề là làm sao báo cáo kết quả công tác với hai người Tần Xuyên Chu Sở đây.
Lệ Phi Vũ đau đầu nói:
– Điều tra Lý Vân Tiêu chỉ là hành vi của riêng hai bọn hắn, có lẽ không có quan hệ với Thánh Vực. Đừng quên thành Viêm Vũ của Lý Vân Tiêu vẫn còn nằm dưới sự bảo vệ của Thánh Vực. Ta hiện giờ chỉ sợ bọn họ phát sinh xung đột, nói đúng ra là sợ bọn họ phát sinh xung đột ở thành Tân Duyên.
Hỗ Minh Nhật gật đầu nói:
– Quả thật, thân phận Lý Vân Tiêu không đơn giản, Tần Xuyên Chu Sở chúng ta càng không dám chọc, nhất định phải áp chế bọn hắn không xung đột trong thành Tân Duyên nội xung đột, chỉ cần ra thành Tân Duyên... Hừ... Cho dù đồng quy vu tận cũng chẳng liên quan gì đến chúng ta.
Lệ Phi Vũ nói:
– Ta thấy ba người này sớm muộn sẽ có một trận chiến, hiện giờ chỉ có thể kiềm chế thôi. Ta tận lực quần nhau với Tần Xuyên và Chu Sở, bên phía Lý Vân Tiêu thì nhờ Hỗ đại nhân tốn chút tâm tư rồi.
Hỗ Minh Nhật nói:
– Ta liền phái chuyên gia theo dõi hắn, lúc bất đắc dĩ,, mặc dù là dùng vũ lực cưỡng chế ra, cũng không thể để bọn hắn xung đột trong phạm vi thế lực của chúng ta được. Đây chỉ là kết quả xấu nhất, hiện giờ nhân lực Vạn Bảo Lâu cực độ khan hiếm, đấu giá hội tràng ngoại trừ Tất Hạo Đãng bên ngoài, còn có rất nhiều nhân tố không ổn định, khiến ta cảm thấy cực kỳ bất an.
Bộ dáng hắn tràn đầy lo lắng.
Kha Đồng Quang cười nói:
– Hỗ đại nhân quá khẩn trương rồi, cảnh giác cao độ là nên, nhưng không nên quá tạo áp lực cho mình như thế.
Hỗ Minh Nhật nhẹ gật đầu, ba người cũng rất nhanh biến mất trong đại điện.
Giờ phút này hậu trường đấu giá hội tràng, giữa một tòa phòng Đông viện.
Cửu di mặt sắc mặt ngưng trọng nói:
-Ban đầu lúc trong Vô Định Hà tại Mai gia, Vân thiếu có từng phát hiện ra dị trạng gì? Hoặc là xúc động cái gì đó không?
Lý Vân Tiêu trong nội tâm chấn động, nói:
– Cửu di vì sao lại hỏi thế?. Ngôn Tình Tổng Tài
Cửu di nhìn qua hắn, nói:
– Xem thần sắc Vân thiếu lập loè bất định, chắc là đã có rồi?
Lý Vân Tiêu nói:
– Chẳng lẽ Mai gia hoặc là Vô Định Hà đã xảy ra chuyện gì?
Hai người một lời một câu, đều là hỏi đối phương, bản thân lại không chịu lộ ra một chút.
Cửu di cười khổ không thôi, bất đắc dĩ nói:
– Nói chuyện với Vân thiếu thật là chịu thiệt. Vô Định Hà chính là nơi khởi nguyên dị lực Mai gia ta, trọng yếu vạn phần. Thiếp thân cũng không dám dấu diếm, từ sau khi Vô Định Hà lại lần nữa mở ra, linh khí trong đó càng ngày càng mạnh, hơn nữa loại độc tính kia cũng càng ngày càng mạnh. Bắt đầu đệ tử Mai gia thu được lợi ích không nhỏ, thiếp thân cũng âm thầm cao hứng, Đông nhi có thể trùng kích Võ Tôn cao giai nhanh như vậy cũng là nhờ phúc này, nhưng về sau...
Trên mặt của nàng thoáng cái lộ ra vẻ lo lắng nồng đậm, nói:
– Đông nhi, ngươi tới nói đi.
Mai Đông Nhi lên tiếng, sắc mặt cũng ngưng trọng, nói:
– Đối với việc này ta hẳn là cảm xúc sâu nhất. Độc tính cổ quái trong Vô Định Hà có thể khiến người Mai gia ta có được dị thuật xem xét rất mạnh, độ mạnh yếu của loại năng lực này hoàn toàn quan hệ trực tiếp đến độc tố trong cơ thể.
Nàng giơ tay lên, vận chuyển nguyên lực, từng đạo khí tức màu xanh lá cây đậm từ lòng bàn tay tràn ra.
Sau đó tay phải bấm niệm pháp quyết, hai ngón khép lại, điểm xuống khí tức màu xanh lá kia.
Một đạo kim sắc quang mang quấn một vòng trên đầu ngón tay, hình thành một cái vòng vàng chừng chiếc nhẫn, khí tức màu xanh lá cây đậm kia tựa hồ bị đạo vòng vàng này trói buộc chặt, thời gian dần qua bắt đầu quay cuồng, cuối cùng ngưng tụ thành một hạt tinh thể màu xanh lá như cát mịn
Sắc mặt Mai Đông Nhi đã trở nên trắng, đầu đổ đầy mồ hôi.
Lấy lực lượng Võ Tôn cửu tinh của nàng, làm xong động tác này cũng cơ hồ muốn thoát lực.
– Vân Tiêu đại ca, thứ này chính là độc tố kia. Trước kia lấy nồng độ độc tố trong Vô Định Hà, mặc dù hút vào trong cơ thể, cũng tuyệt không cách nào ngưng tụ thành tinh thái, nhưng hiện giờ không chỉ có lượng, hơn nữa tựa hồ chất cũng đã xảy ra biến hóa.
Mai Đông Nhi vừa nói, trên trán vừa chảy xuống mồ hôi lạnh Nàng không ngừng rót nguyên lực vào trong vòng vàng như chiếc nhẫn kia, duy trì trạng thái kết tinh của độc tố.
Đồng tử Lý Vân Tiêu đột nhiên co lại, giật mình nhìn tinh thể màu xanh lá kia, nó chỉ lớn chừng một phần mười hạt gạo.
Cửu di nói:
– Ảnh hưởng của độc tính này đối với người Mai gia tạm thời không rõ, nhưng khí tức âm độc mà Đông nhi bức ra.
Nàng ném ra một khối kim loại màu bạc, lóe lên trên không trung.
Mai Đông Nhi biến đổi chỉ quyết, vòng vàng kia bỗng nhiên tản ra, tinh thể màu xanh lá thoáng cái lần nữa hóa thành hình dáng sương mù. Năm ngón tay nàng hư nắm, vỗ mạnh tới kim loại màu bạc kia.
Chỉ thấy hào quang lóe lên, một đạo lục sắc chi quang lập tức đục thủng kim loại màu bạc, hơn nữa đốt ra một cái động nhỏ chừng ngón tay.