Ách làm sao mà mỗi lần uống rượu xong là cảm giác toàn thân đau nhức, lần này là chân đều bị chuột rút..
Rốt cuộc cô làm gì rồi hả?
“Diệp ca, anh bị sao vậy?” Lạc Thần vội vàng hỏi.
Diệp Oản Oản không thèm để ý tới nói: “Không có việc gì, có thể là vận động quá độ, chân bị chuột rút.”
“Diệp ca, anh ngồi xuống đi.”
Lạc Thần vừa nói một bên đỡ Diệp Oản Oản ngồi xuống, sau đó nhanh chóng đem âu phục trên người để trên bàn nhỏ, tiếp theo, liền ngồi ở trước mặt Diệp Oản Oản cẩn thận giúp cô bóp chân.
Thấy Lạc Thần lại đang giúp cô bóp chân, Diệp Oản Oản vội nói: “Lạc Thần, tôi không sao, không cần!”
Bây giờ Lạc Thần đã xưa không bằng nay, ở trên đỉnh vinh quang, là một minh tinh đang ăn khách. Đi tới đâu không phải là được người ta tung hứng từng li từng tí.
Nhưng mà, bất luận cậu ta đi tới vị trí nào, thái độ đối với cô cũng chưa bao giờ thay đổi, ngược lại càng ngày càng tôn kính.
Sắc mặt Lạc Thần nghiêm túc: “Diệp ca, anh ngồi xuống, đừng động.”
Diệp Oản Oản bất đắc dĩ chỉ có thể ngồi xuống.
Tay của Lạc Thần thủ pháp rất chuyên nghiệp, trong chốc lát Diệp Oản Oản liền cảm thấy bắp thịt của mình thả lỏng không ít.
Bên cạnh Cung Húc thấy vậy tức giận tới mức kêu gào: “Gào…hỗn đản, hỗn đản! Lạc Thần cậu đây là nịnh bợ! Quá hèn hạ! Muốn cùng tiểu gia tranh sủng! Diệp ca mới không bị trò vặt này của cậu mê hoặc! Tôi vĩnh viễn là bảo bảo của Diệp ca!”Thấy Cung Húc lại mắc bệnh, Diệp Oản Oản không còn gì để nói.
Cung Húc đang la hét, điện thoại di động WeChat vang lên âm thanh nhắc nhở, sau đó Cung Húc nhìn một cái, mặt liền kích động: “Oa, Diệp ca, anh muốn lên chức á!”
Ánh mắt Diệp Oản Oản hơi chăm chú: “Thăng chức?”
Cung Húc hưng phấn mở miệng, “Đúng vậy đúng vậy, tiểu tử Đường Tinh Hỏa kia làm bên tin tức nội bộ, nói là tổng giám đốc điều động, anh thăng thành phó tổng của Quang Diệu, còn nói muốn lập tức điều động nha!”
Nghe được tin tức chính mình thăng chức, sắc mặt Diệp Oản Oản nhất thời trầm xuống.
Chuyện điều động lớn như vậy, hơn nữa muốn điều động ngay lập tức, mà cô hoàn toàn không có nhận được thông báo, đột nhiên như vậy lại đổi?
Một bên Lạc Thần nghe vậy mở miệng hỏi: “Nếu Diệp ca lên làm Phó tổng, vậy chức vụ bây giờ của Diệp ca thì sao, tổng giám nghệ sĩ thì ai làm?”
“Tôi hỏi một chút…” Cung Húc cầm điện thoại di động lên nhắn tin cho Đường Tinh Hỏa, một lát sau lấy được tin tức, “Nghe nói, Thái Dũng Thắng, người đại diện của giải trí Hoàn Cầu, cháu bên ngoại của Chử Hồng Quang, tôi nghĩ có cái loại tầng quan hệ.”
Tiểu trợ lý bên cạnh Cung Húc không nói gì, trong đầu nghĩ anh mới là có quan hệ lớn nhất ấy chứ?
Bất quá bây giờ Cung Húc đang cãi nhau với trong nhà nên không có cách nào dựa vào quan hệ trong nhà, cũng còn may là anh ta nhân khí cũng được nên chỉ cần tạm thời không gây ra tai họa gì là sẽ không có vấn đề gì cả.
Diệp Oản Oản như có điều suy nghĩ lẩm bẩm: “Thái Dũng Thắng…”
Quả nhiên là anh ta, so với trong tưởng tượng của cô còn nhanh hơn…
A, nói dễ nghe là thăng chức, nói khó nghe một chút là giáng chức, đoạt thực quyền trong tay cô, cô không cần biết Chử Hồng Quang con cáo già kia có mục đích gì, không phải là xem giá trị của cô hết rồi.
“Thăng chức” Sợ là chỉ mới bắt đầu.
Ánh mắt Lạc Thần hơi lo lắng, “Xác định chẳng qua là điều động chức vụ? Người đại diện của chúng ta không thay đổi chứ?”
Cung Húc vừa nghe, sắc mặt nhất thời cứng đờ, liền nói ngay “Đó là đương nhiên không thể nào! Tiểu gia chọn người đại diện, con mịa nó ai dám cho ta đổi!”