Hoàng Thiên Giải Trí cũng được, hay là Chư Thần Thời Đại hiện tại cũng được, ít nhiều gì cũng từng có tiếp xúc với Tinh Thần Giải Trí. Nhất là Hoàng Thiên Giải Trí, rất nhiều nghệ sĩ nếu muốn nhận vai diễn, nhất định phải trải qua sự đồng ý của Tinh Thần Giải Trí. Nếu như không có Tinh Thần Giải Trí gật đầu, Hoàng Thiên Giải Trí cũng không dám càn rỡ.
Trừ chuyện đó ra, Hoàng Thiên Giải Trí mỗi ngày còn cần nộp lên 10% cho Tinh Thần Giải Trí, coi như là “phân chia” cho Tinh Thần Giải Trí.
Thật ra thì, cái gọi là phân chia này, bất quá chẳng qua chỉ là một cách giải thích mà thôi. Một số công ty giải trí nổi danh, bao gồm cả Hoàng Thiên Giải Trí, đều cần phải như thế. Nói cho dễ nghe một chút, coi như là phân chia cổ tức cho Tinh Thần Giải Trí, nhưng nếu nói khó nghe một chút, chính là nộp lên “cống phẩm” cho Tinh Thần Giải Trí.
Công ty Tinh Thần trừ việc lấn sân vào các loại ngành nghề ra, ở trong giới giang hồ cũng thuộc về loại có số má, tai mắt thông thiên.
Loại như Hồng Hưng Hội, so với Tinh Thần Giải Trí, căn bản cũng thuộc về hai thế giới khác nhau. Hồng Hưng Hội sợ là ngay cả tư cách xách giày cho công ty Tinh Thần cũng không có.
Giờ phút này, Diệp Oản Oản nhìn về phía Đại trưởng lão, thần sắc hơi có chút nghi ngờ. Đang êm đang đẹp, Đại trưởng lão bỗng nhiên nhắc tới Tinh Thần Giải Trí là có ý gì?
"Đại trưởng lão, làm sao ông lại biết Tinh Thần Giải Trí...?"
Diệp Oản Oản mặt đầy vẻ không hiểu.
Ngay cả chính Diệp Oản Oản, cũng là sau khi sáng lập Chư Thần Thời Đại, hơn nữa dẫn dắt Chư Thần Thời Đại đi vào hoạt động ổn định, mới mơ hồ biết được sự tồn tại của công ty Tinh Thần. Nhưng mà Đại trưởng lão đi tới Hoa quốc mới có mấy ngày, làm sao lại biết được loại công ty này tại Hoa quốc.
Nghe Diệp Oản Oản hỏi, Đại trưởng lão cười nói: "Mới vừa rồi Nhị trưởng lão gọi điện thoại cho tôi, nói công ty Tinh Thần là sản nghiệp của ông ta tại Hoa quốc. Nếu như chúng ta muốn lấy dùng, xin cứ tùy ý!"
"Cái gì...?"
Diệp Oản Oản mặt đầy mộng bức! Công ty Tinh Thần... là sản nghiệp tại Hoa quốc của Nhị trưởng lão? Cái này con mịa nó... còn có loại thao tác này?
"Minh chủ, thật ra thì những vị trưởng lão Không Sợ Minh như chúng tôi, cùng với các cao tầng, ở ngoài Độc Lập Châu, phần lớn đều có sản nghiệp của riêng mình. Cũng như Đại trưởng lão có rất nhiều công ty tại Châu Âu, tôi thì kinh doanh tại Bắc Mỹ... Nhị trưởng lão lại làm ăn ở Châu Á." Tam trưởng lão lên tiếng giải thích.
Diệp Oản Oản: "..."
Diệp Oản Oản cho tới bây giờ vẫn chưa biết, Không Sợ Minh lại có thể tại Châu Á, Châu Âu, thậm chí còn là Bắc Mỹ, có thể có nhiều sản nghiệp như vậy...
Công ty Tinh Thần... Ngay cả loại thế lực khủng bố này, vậy mà chỉ là một thế lực chi nhánh của Không Sợ Minh tại Hoa quốc?
Không Sợ Minh rốt cuộc còn có bao nhiêu sự tình, mà một vị Minh chủ như nàng không biết?
Có còn thiên lý hay không...?
Có còn vương pháp hay không?
...
Chư Thần Thời Đại, bên trong phòng nghỉ ngơi.
Cung Húc tình cảm dạt dào ngồi trên chiếc ghế sa lon sát cạnh Hàn Thiên Vũ miêu tả: "Thiên Vũ ca! Thiên Vũ ca! Tôi đã nói với anh chưa? Khi đó Diệp ca ca quả thật là thương tôi! Người khoác nhật nguyệt chi huy, cưỡi mây đạp gió, từ trong thiên quân vạn mã cứu tôi ra ngoài! Quả thật là đẹp trai đến ngây người! Diêu Giai Văn và đám côn đồ cao to lực lưỡng đó tất cả đều bị đánh cho tan tác!"
Hàn Thiên Vũ cười khẽ: "Thật sao?"
"Phải! Đương nhiên là phải! Siêu cấp vô địch đẹp trai! Lúc đó anh không nhìn thấy thật sự là quá đáng tiếc! Dĩ nhiên, cảnh tượng như thế này cũng chỉ có mình tôi có thể nhìn thấy! Người Diệp ca ca thương yêu nhất chính là tôi rồi!" Cung Húc nói mà mặt đầy vẻ say mê.
Lúc này, Lạc Thần bưng một ly nước từ trong phòng trà bước ra