Thần Hư đạo sĩ: “…”
Nhất Chi Hoa: “…”
Ngoại quốc dời gạch: “…”
Băng sơn mỹ nam: “?”
Diệp Oản Oản nhìn Nhiếp Vô Danh, cười nhạt nói: “Nếu coi như là không có chuyện gì thì tôi cảm giác rất miễn cưỡng, lại nói, không dùng tới vũ lực là nguyên tắc của các anh từ trước tới nay rồi, vì tôi mà phá bỏ thì….”
“Không miễn cưỡng…! Hoàn toàn không có chút miễn cưỡng nào cả!” Nhiếp Vô Danh lắc đầu liên tục nói: “Chúng tôi đều hết sức vui vẻ làm vệ sĩ cho em gái Hữu Danh, dù sao chúng tôi cũng được bao cả ăn lẫn uống, còn cả vé mấy bay nữa… Chuyện tốt như thế này chúng tôi làm sao có thể tìm được ở chỗ khác chứ!”
“Thực sự là không sao chứ?” Đáy mắt của Diệp Oản Oản đầy ý cười.
“Đúng như vậy!” Vẻ mặt của Nhiếp Vô Danh hoàn toàn chắc chắc, quét mắt qua mấy người Nhất Chi Hoa: “Tôi nói đúng đúng không?”
Nhất Chi Hoa: “Đội trưởng nói đúng!”
Thần Hư đạo sĩ: “Đó cũng không phải là chuyện khó khăn gì.”
Ngoại quốc dời gạch: “Thêm tiền đi…”
Băng sơn mỹ nam: “?”
“Nhưng mà… Chúng tôi muốn thêm ít tiền công nữa, em gái Hữu Danh, cô nhìn thử đi, thành H quá loạn, cho nên cho mỗi một người chúng tôi thêm năm trăm đi, thế nào.” Nhiếp Vô Danh đến gần Diệp Oản Oản, nhẹ giọng cười nói.
Thật ra Diệp Oản Oản dự định cho mỗi người thêm một ngàn nữa, nhưng nếu như Nhiếp Vô Danh đã chính mình đề nghị chỉ cần tăng thêm năm trăm tiền công thì Diệp Oản Oản cũng chỉ đành đón nhận mà thôi.
“Lần này tôi đến thành H là muốn thực hiện một đơn hàng liên quan đến đổ thạch…”
Diệp Oản Oản đem ngọn nguồn, cặn kẽ nói cho đám người Nhiếp Vô Danh nghe.
Sau khi cùng mấy người nói chuyện xong, Diệp Oản Oản ở khách sạn này, an bài cho mỗi người trong nhóm của Nhiếp Vô Danh một phòng.
Thu xếp nhóm người Nhiếp Vô Danh xong, Diệp Oản Oản lúc này mới yên tâm đi nghỉ.Thật ra thì lần này cô kêu mấy người Nhiếp Vô Danh tới, chủ yếu vẫn là muốn lừa gạt… Không đúng, là đi cứu một nhóm người kia sắp bị giết chết.
Đương nhiên, chuyện này có chút phức tạp, Diệp Oản Oản dự định sẽ sắp xếp lại suy nghĩ của mình, sau đó, ngày mai lại đến nói cho đám người Nhiếp Vô Danh nghe, nếu không, một khi cô nói ra yêu cầu thật sự, chỉ sợ Nhiếp Vô Danh lại nói tới nguyên tắc gì đó của mình nữa, đến lúc đó bọn họ không nguyện ý sử dụng vũ lực, phủi mông một rời đi, đó cũng không phải là điều mà cô hy vọng nhìn thấy.
…………………………..
Lúc đêm khuya, Diệp Oản Oản nằm ở trên giường, chẳng biết tại sao, trong đầu lại hiện ra bộ dáng cùng thần thái ngạo mạn của bé trai kia.
Cái khuôn mặt nhỏ nhắn đó đủ để cho Diệp Oản Oản có sự nghi ngờ.
Đứa bé này từ thần thái đến khí chất thật sự là quá giống Tư Dạ Hàn…
Có khả năng…
Tư Dạ Hàn… Chính là người đàn ông trong miệng Nhiếp Vô Danh, là ba của cậu bé đó hay không?!
Càng nghĩ như thế, Diệp Oản Oản càng cảm thấy hai người giống nhau như đúc, ngay cả phong cách mặc quần áo cùng giọng điệu đều một dạng!
“Chẳng lẽ là con riêng của anh ấy sao…” Chân mày của Diệp Oản Oản nhíu lên, ở trên giường vội vã lăn qua lăn lại, nửa đêm không ngủ được bắt đầu suy nghĩ lung tung.
Còn không đợi Diệp Oản Oản tiếp tục trầm tư, lúc này, tiếng chuông điện thoại di động reo lên, Tư Dạ Hàn đột nhiên gửi tin nhắn tới.
Tư Dạ Hàn: [ Đã ngủ chưa. ]
Diệp Oản Oản lập tức ba ba ba thật nhanh đánh chữ trả lời: [ Trước tiên đừng hỏi em đã ngủ chưa, hiện tại em có chuyện muốn hỏi anh! ]
Tư Dạ Hàn lập tức trả lời: [ Em nói đi. ]
Diệp Oản Oản tiếp tục đánh chữ: [ Em hỏi anh, có phải ngoại trừ em ra, anh còn có người phụ nữ khác hay không? ] Tin nhắn gửi đi xong, đầu kia điện thoại di động trầm mặc trong chốc lát.
“Đinh!”
Là âm thanh tin nhắn từ điện thoại di động báo tới.
Tư Dạ Hàn trả lời: [ Không có. ]
Diệp Oản Oản: [ Anh suy nghĩ thật kỹ đi, nói không chừng anh đã cùng một người phụ nữ nào đó xảy ra quan hệ rồi còn có thêm một đứa con nữa. ]
Tư Dạ Hàn: [………]
Tư Dạ Hàn cơ hồ không bao giờ dùng biểu hiện im lặng tuyệt đối, nhưng hiện tại lại im lặng không muốn trả lời, hiển nhiên đại biểu cho việc tâm tình hiện tại của anh không hề tốt một chút xíu nào cả.