Beta: Hyna Nguyễn + Anh Kiều
————————————-
Diệp Oản Oản cẩn thận đỡ Giang Yên Nhiên dậy, chen qua đám người rồi hướng về phía quầy rượu đi ra ngoài.
Cô gái kia cô xác định mình đã từng gặp qua ở đâu đó trong quá khứ rồi, chẳng qua là trong lúc nhất thời không nhớ nổi mà thôi, chờ sau khi trở về cô sẽ từ từ nghĩ kĩ lại chắc chắn sẽ nhớ ra thôi.
Diệp Oản Oản đang một bên đỡ Giang Yên Nhiên, một bên ngưng thần suy nghĩ, thời điểm đi ngang qua quầy ba, phía trước đột nhiên bị mấy người chặn lại.
Diệp Oản Oản cũng không chú ý lắm, trực tiếp tránh ra đi về hướng khác.
Nhưng vừa mới đổi hướng, bên kia cũng bị chặn lại. Như thế lặp đi lặp lại mấy lần, Diệp Oản Oản đương nhiên biết có chỗ không đúng, mấy người này đứng trước mặt cô rõ ràng là đang cố ý ngây khó dễ cho cô mà.
Diệp Oản Oản ngẩng đầu lên, hướng về phía mấy người đang chặn đường các cô.
Cầm đầu là một tên công tử nhà giàu mặc đồ Armani cao cấp, trên gương mặt là vẻ chơi bời quá độ, say khướt, hai con ngươi đục ngầu vô thần, đang dùng ánh mắt quan sát con mồi, tùy ý nhìn cô từ trên xuống dưới.
Đi theo phía sau tên thiếu gia đó là mấy tên bảo vệ cao lớn mặc đồ đen, nhìn thân hình và khí chất, không giống như là bảo vệ phổ thông bình thường, giống như là hộ vệ trong nhà thế gia quý tộc đã từng được trải qua việc huấn luyện nghiêm chỉnh.
“Chậc chậc, đẹp…thật sự rất đẹp…”
Tên thiếu gia đó mắt đầy kinh diễm, nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản giống như một con rắn độc đang lè lưỡi chảy dãi, liếm láp trên da thịt, khiến cho người khác buồn nôn.
Người đàn ông bên cạnh vị công tử kia tướng mạo thô bỉ, xấu xí, mặc áo trong màu đen, nhuộm một đầu tóc màu vàng, nghe vậy đắc ý xoa xoa tay nói: “Tôi đã nói là không tệ mà! Thiếu gia, tôi làm sao có thể sẽ lừa gạt anh được chứ!”
Tóc vàng nói xong, vẻ mặt ngạo mạn mà nhìn về phía Diệp Oản Oản nói: “Mỹ nữ, Trần thiếu chúng ta muốn mời cô sang uống một ly! Xin mời!”
Diệp Oản Oản vẻ mặt không đổi mắt quét qua những người này một lượt: “Xin lỗi, tôi không có hứng thú.”
Thấy cô lại dám cự tuyệt lời mời của mình, tóc vàng ngây người: “Cô có biết thiếu gia nhà tôi là ai hay không?”
Quán bar này là địa bàn của thiếu gia nhà hắn, người tới nơi này, không ai dám cự tuyệt Trần thiếu, trừ phi mắt mù không biết bọn hắn là ai.
Trên mặt của Diệp Oản Oản vẫn không có bất kỳ biểu lộ gì: “Tôi hẳn là nên biết sao?.”
Diệp Oản Oản giọng nói hờ hững, nhất thời đem tên tóc vàng chọc giận: “Thiếu gia nhà tôi là thiếu gia của công ty quốc tế Hâm Đạt, đây chính là quầy rượu Phi Sắc của ông chủ nhà tôi!”
“Cho nên?”
“Cho nên, cô đừng cho là chúng tôi cho cô mặt mũi liền không biết xấu hổ mà từ chối lời mời của chúng tôi!”
Cách đó không xa, Tống Tĩnh đã phát hiện ra tình huống trước mặt có điều gì đó không đúng, vội mở miệng nói: “Đội trưởng, Diệp tiểu thư bị người khác gây phiền toái!”
“Trêu hoa ghẹo nguyệt!”Lưu Ảnh cười lạnh một tiếng.
“Khụ, đội trưởng, chúng ta vẫn là nhanh đi qua thôi, nếu không sẽ lớn chuyện.” Tống Tĩnh mặt lộ vẻ nóng nảy.
Ánh mắt Lưu Ảnh khẽ nhúc nhích, liếc Tống Tĩnh một cái: “Gấp cái gì kia chứ, cô ấy có bản lĩnh như vậy, là chủ mẫu đương thời tương lai của Tư gia, chút chuyện nhỏ này còn cần cậu cuống cuồng lên lo lắng hộ hay sao.”
Thần sắc của Tống Tĩnh ngượng ngùng sờ mũi một cái, khổ sở nói: “Nhưng mà người ta chẳng qua cũng chỉ là một cô gái, cái tên dâm tặc Trần Sĩ Kiệt của Trần gia đó đến gây phiền toái, ỷ vào thế lực của cha hắn mà hoành hành ngang ngược, nổi danh ác ôn, chơi đùa chết không biết bao nhiêu cô gái, Diệp tiểu thư bị thứ người như vậy dây dưa tới sợ là sẽ bị thua thiệt.”
Ánh mắt của Lưu Ảnh đầy tia lạnh giá đáp: “Thì ra cậu cũng biết vậy sao?! Tôi cho cậu biết, không có ông chủ, không có Tư gia, cô gái này chẳng là cái thá gì cả, cô ta làm tình nhân thì có thể, làm chủ mẫu đương thời, không đủ tư cách đâu.”
Nhìn vẻ mặt âm trầm của Lưu Ảnh, Tống Tĩnh trầm mặc, cũng không dám phản bác.
Nhìn theo góc độ nào đó, đội trưởng của hắn nói quả thật không sai, cô gái như Diệp Oản Oản nếu muốn làm chủ mẫu đương thời, đúng là không đủ tư cách. Đăng bởi: admin