Beta: KK
……………………………………………
Diệp Oản Oản thần sắc nhàn nhạt, “Lấy cá tính của Chử Hồng Quang, xem như cũng dự liệu mà thôi.”
“Một số tiền lớn như vậy, còn có ba món nợ ở nơi đó, cái này muốn trả lại như thế nào…” Diệp Mộ Phàm sắc mặt hơi trầm xuống.
Diệp Oản Oản mặt không đổi sắc: “Em nếu dám muốn cái nhà này, tự nhiên có biện pháp trả hết món nợ này.”
Thấy Diệp Oản Oản một thân trang phục sạch sẽ gọn gàng, bộ dáng trong lòng đã có dự tính, Diệp Mộ Phàm không khỏi cảm thấy, em gái nhà mình làm sao có cảm giác an toàn như vậy đây?
Làm hắn còn muốn lên dâng cho lão đại một điếu thuốc lá rồi…
“Em có kế hoạch gì không?” Diệp Mộ Phàm hỏi.
“Em chuẩn bị tự mình làm một bộ phim, kịch bản đã chuẩn bị xong, vai chính bên kia đang xem xét, hiện tại anh cũng tới, tạo hình em không cần lo, trước mắt chỉ còn lại là kéo đầu tư.”
Diệp Mộ Phàm có chút kinh ngạc, “Chính mình đóng phim? Hiện tại thị trường điện ảnh kịch liệt như vậy, bao nhiêu người bỏ vào rồi mất hết vốn liếng…”
“Chi tiết cụ thể gặp lại em sẽ từ từ nói với anh, hiện tại, chúng ta đi shopping trước đã!” Diệp Oản Oản đứng dậy mở miệng nói.
“À? Shopping làm cái gì?” Diệp Mộ Phàm không hiểu.
“Anh đã là tổng thanh tra của công ty rồi, dĩ nhiên phải đi đặt mua mấy thứ như trang phục và đạo cụ.”
Diệp Mộ Phàm nghe vậy, nghĩ đến trước chính mình ăn mặc thế này đi phỏng vấn, đối mặt ánh mắt khác thường, hơi hơi xạm mặt lại.
Hiện tại người trước mắt cũng phát hiện chuyện này rõ vô cùng.
Oản Oản nói không sai, muốn nhậm chức, hắn quả thật cần mua mấy thứ giống như quần áo, nếu không há chẳng phải là cho em gái mất thể diện?
Diệp Mộ Phàm thần sắc hơi có chút quẫn bách, “Chẳng qua là, anh sợ rằng không có tiền mua…”
Diệp Oản Oản sậm mặt lại nhìn anh trai mình, Hà Tuấn Thành người ta chiếm tác phẩm của hắn được mấy triệu, hắn thế nhưng vẫn không biết gì, thật không biết nên nói cái gì với hắn.
Diệp Oản Oản mở miệng: “Em trước cho anh mượn, tháng sau phát tiền lương trả em, mua mấy bộ quần áo chỉ hết của anh nửa tháng tiền lương mà thôi, dù sao cũng hơn là cầm đi ăn nhậu chơi bời!”
Diệp Mộ Phàm gật đầu liên tục, “Được rồi, tất cả nghe theo em… Bất quá anh có một điều yêu cầu!”
“Yêu cầu gì?”
Diệp Mộ Phàm ho nhẹ một tiếng, “Cái đó… Em có thể đổi về nữ cùng anh đi dạo phố được không? Hai thằng đàn ông cùng nhau đi dạo phố có phải kì lạ hay không? Sẽ bị hiểu lầm thành… Em cũng hiểu được…”
“Anh không phải là nam nữ đều có thể sao? Còn quan tâm cái này?” Diệp Oản Oản một bộ ngữ khí đương nhiên.
Diệp Mộ Phàm trong nháy mắt xù lông, “Đệt! Ai nói anh nam nữ đều có thể, không phải là đã nói cho em đừng nghe những tên cẩu bằng hữu kia của anh nói bậy sao?”
“Không phải là là tốt rồi, hiện tại dưới tay em cũng là nam nghệ sĩ, em còn sợ không an toàn đây.”
“Ở trong lòng em, anh liền không có liêm sỉ như vậy à?”
“Anh nghĩ sao?”
“…”
Không nghĩ tới chính mình ở trong lòng em gái lại là hình tượng như vậy, hắn muốn thay đổi triệt để, lần nữa làm người…
Rời công ty, Dưới sự yêu cầu mãnh liệt của Diệp Mộ Phàm, Diệp Oản Oản trước tìm chỗ thay đổi quần áo về nữ.
Rất nhanh, Diệp Oản Oản lái xe đi đến trung tâm thương mại bán quần áo lớn và xa xỉ nhất, giúp Diệp Mộ Phàm mua quần áo.
“Oản Oản, như thế nào?”
Diệp Mộ Phàm thay xong một thân Versace giới hạn, từ trong phòng thử đồ đi ra.
Vào lúc này Diệp Mộ Phàm từ trên xuống dưới rực rỡ hẳn lên, trên người mặc một thân âu phục màu đỏ thắm, vốn là màu kén người mặc, lại khiến hắn nổi bật lên tính phong lưu phóng khoáng, tiêu sái mê người, bên cạnh nhân viên tất cả đều tránh ở một bên hoa si.
Anh trai nhà mình nhan sắc giá trị cao, cô cũng không nói, cộng thêm quần áo giá trị, càng sặc sỡ loá mắt.