……………………………….
Chẳng qua chỉ là tắm một chút, điện thoại di động của Diệp Oản Oản thiếu chút nữa bị vô số tin tức làm cho đơ máy.
Mở ra trong đó một link, lập tức phát ra một video.
Trong video hình ảnh lung lay, tiếng người huyên náo, tình cảnh hỗn loạn.
Trong đám người đông nghẹt, Cung Húc một thân sáng chói áo khoác màu lam đặc biệt nổi bật.
“Không sai, tiểu gia tôi chính là so với hắn Lăng Thiếu Triết hàng hiệu!”
“Tiểu gia chính là ỷ thế hiếp người đấy? Anh cắn tôi à!”
“Ôi chao, tới a, tới đập, liền hướng nơi này đập đến đến…”
“Hôm nay ai con mịa nó cũng không cho đi…”
Nghe được một câu cuối cùng, Diệp Oản Oản hơi có chút dở khóc dở cười.
Gặp phải truyền thông không vội vàng tránh, ngược lại giống ác bá chận truyền thông không cho bọn họ đi, toàn bộ giới giải trí trừ Cung Húc, sợ là không tìm được người thứ hai.
Chuông điện thoại di động giống như đòi mạng vang lên, là điện thoại của Đông Tử trợ lý Cung Húc.
Diệp Oản Oản nhận điện thoại: “A lô?”
Đông Tử giọng đã sắp khóc, “Diệp ca, thật xin lỗi, mới vừa rồi ở cửa gặp phải truyền thông cùng Fan, tôi không coi chừng Cung Húc, Cung Húc anh ấy…”
Diệp Oản Oản mở miệng: “Tôi đã thấy.”
Đông tử: “Diệp ca, hiện tại phải làm sao bây giờ a? Tôi quả thực không ngăn được anh ấy!”
Tình huống này hoàn toàn như Diệp Oản Oản đã đoán trước, “Không có việc gì, đi theo cậu ta đi.”
Đông tử nghe vậy sửng sốt một chút, “À? Đi theo cậu ta đi? Cái này sao có thể được! Diệp ca anh xác định sao?”
“Vậy cậu ngăn được?” Diệp Oản Oản hỏi ngược lại.
Đông Tử nhất thời nghẹn một, “Ngăn… Không ngăn được.”
Diệp Oản Oản: “Cho nên, còn có vấn đề sao?”
Đông Tử: “Không có…”
Đông Tử một mặt mộng bức cúp điện thoại.
Đến cùng là mình đã gặp loại cấp trên gì a?
Vì sao một người so với một người đều không làm theo bình thường?
Diệp Oản Oản xem trang web, hiện tại tất cả ùn ùn kéo đến đều là bát quái cùng tin tức có liên quan đến “Cung Húc”.
Giới giải trí có thể làm được hiện tượng “Tàn sát bản” người đáng sợ như vậy, có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Cung Húc tính cách quá đặc biệt, cho nên từ xuất đạo tới nay cậu ta liền một mực đều là đề tài chi vương, tiêu điểm trong đám người, cậu ta là trời sinh minh tinh.
Như vậy tính cách khoe khoang nếu như không có thêm khống chế cùng dẫn dắt, đối với cậu ta mà nói là trí mạng, giống như bây giờ.
Nhưng là, chỉ cần giao tiếp thích đáng, ngày sau toàn bộ giới giải trí, không có người nào nhân khí, lưu lượng, cùng độ đề tài có thể sánh với cậu ta, Cung Húc sẽ là nhân khí chi vương.
Vốn là chuyện thu nhận Cung Húc chỉ là ngoài ý muốn, bây giờ đối với khiêu chiến này, cô ngược lại cảm thấy rất hứng thú…
………
Sáng ngày thứ hai.
Truyền thông Quang Diệu, trong phòng làm việc của Diệp Oản Oản.
Diệp Oản Oản xử lý chuyện công một hồi có chút mệt mỏi, nghiêng một tay chống đỡ đầu, đang dựa vào trên ghế sa lon nhắm mắt dưỡng thần.
Lúc này, cửa phòng làm việc “Phanh” một tiếng bị người đẩy ra.
Cung Húc hấp tấp vọt vào, Đông Tử lảo đảo theo ở phía sau, “Húc ca, anh chậm một chút! Chậm một chút a…”
“Mẹ nó, tôi muốn Lăng Thiếu Triết ra khỏi giới, sau đó giới giải trí có hắn ta không có tôi, có tôi không có hắn ta! Diệp ca, anh lập tức giúp tôi nói với cấp trên, tôi muốn đuổi Lăng Thiếu Triết ra khỏi giới giải trí! Lão Hổ không phát uy, hắn ta con mịa nó tưởng tôi là mèo bệnh đúng không? Lại dám cưỡi trên đầu tôi! Muốn chơi đúng không! Tiểu gia tôi chơi chết…”
Cung Húc đùng đùng cùng pháo nổ một dạng, nói đến đây, đột nhiên thấy được chàng trai đang dựa trên ghế sa lon nghỉ ngơi.
Ánh mặt trời xuyên thấu qua song chấn rơi vào, nhảy trên gương mặt an tĩnh tốt đẹp của chàng trai, trong nháy mắt liền khiến anh ta yên tĩnh lại…
Phù phù ——
Phù phù ——
Nhịp tim lại bắt đầu rối loạn tiết tấu.
TD! Nhảy nhót nhảy nhót! Không xong rồi đúng không!
Không được, hôm nay nhất định phải cấm dứt! Cậu ta muốn chứng minh mình tuyệt đối không cong! (đáng yêu ghê)