Hoàng Thế Hâm ở bên cạnh nhìn một màn hí kịch ầm ĩ này, cười đến cực kỳ vui vẻ, "Ông chủ Hầu, chớ lãng phí thời gian cùng với những loại người không thể giải thích được này nữa, không bằng chúng ta nói chuyện về lô hàng nguyên liệu đá quý kia một chút được không?
Hiện tại nếu như bên nhà họ Tư không cần, không bằng ông chủ Hầu bán qua tay lại cho tôi. Dĩ nhiên, tôi biết bên ngoài còn nhiều người vẫn đang xếp hàng chờ muốn được mua lô hàng này. Nhưng mà ông chủ Hầu, thành ý của tôi, thế nào ông cũng đã thấy rất rõ ràng, hơn nữa giá tiền của tôi tuyệt đối cũng sẽ làm cho ông cảm thấy hài lòng!"
Thấy thời cơ chín muồi, rốt cuộc Hoàng Thế Hâm liền nói ra ý đồ thực sự của mình, tiếp theo liền nháy mắt một.
Sau lưng, lập tức có mấy tên thủ hạ mặc đồng phục màu đen liền tiến lên, "Rầm rầm rầm", mở luôn mấy cái rương lớn ra, bên trong tất cả đều là Đô-la.
Giao dịch đánh cuộc đều phải trải qua màn thanh toán trả tiền, cũng có thể chuyển khoản bằng chi phiếu, cũng có rất nhiều ông chủ chơi đánh cuộc thích trực tiếp mang tiền mặt tới đây.
dien-dan-le-quy-don
Hoàng Thế Hâm ngay cả tiền mặt cũng chuẩn bị xong, việc này rõ ràng trước khi đến đây là đã có sự chuẩn bị.
Ở bên phía nhà họ Tư, giờ phút này ba chuyên gia kia có lẽ đã gần như tuyệt vọng, "Phó Tổng Giám Tiết, hiện tại bây giờ chúng ta làm sao đây! Có nên gọi điện thoại đi tổng bộ hay không?"
Đáy mắt Tiết Lệ thoáng xẹt qua một tia sáng, "Không cần, nhớ, lần này là chính do cô ấy khư khư cố chấp, không hề có bất cứ liên quan gì đến chúng ta..."
Ba người kia nghe vậy liếc nhau một, tất cả cũng hiểu được ý tứ trong câu nói của Tiết Lệ.
Dưới sự cố ý dung túng của Tiết Lệ, Hoàng Thế Hâm đã không thể chờ đợi nữa, ông ta theo sát Hầu Mậu Phong ký hóa đơn.
Hiện tại, lô hàng đá nguyên liệu kia đã chính thức thuộc về Hoàng Thế Hâm, không còn chút dư âm cứu vãn được nữa.
Trơ mắt nhìn Hoàng Thế Hâm đưa lô hàng vừa mua đi, vẻ mặt Thập Nhất không khỏi lộ ra sự lo lắng, "Tiểu thư Quán Quán, hiện tại lô hàng đá nguyên liệu kia đã bị Hoàng Thế Hâm mua đi, vậy nhiệm vụ lần này của chúng ta phải làm sao bây giờ..."
"Không vội..." Diệp Quán Quán, bất động thanh sắc vẫn như cũ, bộ dạng tựa như đang ở chờ người nào đó.
"Này, mấy người không mua đồ, còn ở lại chỗ này làm cái gì?" Hỏa Kế làm trong phường không nhịn được mở miệng.
Vốn cho là không thể nào mua được hàng, không nghĩ tới cuối cùng lại có thể lượm được lô hàng như vậy, Hoàng Thế Hâm vẻ mặt xuân phong đắc ý, cười cười, mở miệng nói đối với Hỏa Kế, "Ha ha, không cần phải tức giận, bọn họ thích đợi bao lâu, thì cứ để đợi bấy lâu, vừa đúng tận mắt nhìn, thế nào mà tôi lại giành được lô hàng đá Phỉ Thúy cực phẩm ở trong tiệm của ông chủ Hầu mới tuyệt chứ!"
Vẻ mặt của Hầu Mậu Phong đầy vẻ ngạo nghễ, mở miệng nói, "A Tài, đi mau vào trong tiệm gọi thợ cắt tốt nhất tới đây!"
Mua hàng xong mình lại có thể đi mời thợ cắt đến cắt tảng đá, bất quá phần lớn đều là do sư phụ ở trong tiệm đến hiện trường để cắt kim loại.
"Vâng, ông chủ!" Người làm lập tức đi lên lầu mời người tới.
Bởi vì động tĩnh bên này khá lớn, cho nên lúc này đã thu hút không ít người vây quanh để xem.
Thập Nhất ở một bên ưu tâm lo lắng, Hoàng Thế Hâm cùng Hầu Mậu Phong thân thiện trò chuyện.
Lúc này, ở cửa có một người đàn ông trung niên mặc chiếc áo khoác dài màu xám tro dẫn theo một người làm tuổi còn trẻ, đẩy một xe chở tảng đá đi vào.
"Ông chủ Hoàng! Hàng hóa mà ngài cần tôi cũng đã cho người kéo tới cho ngài đây!" Sau khi vào cửa, người đàn ông mặc áo xám tro cúi người xuống, vẻ mặt hèn mọn mở miệng nói.
Nhìn người tới, không đợi Hoàng Thế Hâm mở miệng, Hầu Mậu Phong nhất thời nhướng nhướng mày, bộ mặt vẻ trào phúng, "Ơ, tôi còn tưởng là ai, đây không phải là ông chủ Vạn ở Lâm Lang các hay sao? Thế nào, bán tảng đá này cho tôi, lại còn mang tập trung tới phường thế này?"
Người đàn ông mặc áo màu xám tro nghe giọng nói giễu cợt của Hầu Mậu Phong, sắc mặt biến hóa, bất quá, vẫn phải gắng gượng nhẫn nhịn xuống, tiếp tục nhìn về phía Hầu Mậu Phong mở miệng nói, "Ông chủ Hoàng, mời ngài tới nghiệm thu hàng?"