Thậm chí, Thất Tinh còn lẻn vào Diệp gia, đem từng chút động tĩnh nhỏ nhất của Lương Mỹ Huyên và Hoàng Minh Khôn tại Diệp gia quay lại.
Nhưng mà thời điểm ở tại Diệp gia, Lương Mỹ Huyên và Hoàng Minh Khôn hai người hết sức theo quy củ, bộ dáng cứ như là chủ nhân và người làm thuê, cơ hồ không hề khác nhau chút nào, không tìm ra được bất kỳ khúc đuôi cáo nào.
Mắt thấy thời gian qua đi, khoảng cách đến phiên tòa của Diệp Mộ Phàm và Diệp Thiệu Đình đã gần kề, nhưng mà mãi vẫn chưa có chứng cứ xác thực có thể chứng minh Diệp Mộ Phàm và Diệp Thiệu Đình trong sạch...
Những chuyện này, ngay trước đó từ lúc còn chưa tới Hoa quốc, Diệp Oản Oản cũng đã nói với đám người Đại trưởng lão và Tam trưởng lão rồi. Cho nên, trong lòng mọi người cũng đã rõ ràng, cũng không hỏi thêm gì nhiều.
Một ngày nọ, Tam trưởng lão tìm tới Diệp Oản Oản.
"Minh chủ, tiếp tục như vậy không ổn! Theo dõi quay phim, chỉ có thể dựa vào vận khí. Mà thứ đồ như vận khí này, hư vô mờ mịt, cũng không nằm trong sự khống chế của chúng ta." Tam trưởng lão nhìn Diệp Oản Oản, mở miệng nói.
Nghe Tam trưởng lão nói thẳng, Diệp Oản Oản khẽ vuốt cằm, chợt nhìn chằm chằm Tam trưởng lão: "Vậy theo ý của Tam trưởng lão, phải nên làm như thế nào mới tốt?"
"Nếu như Minh chủ tin tưởng lời của tôi, chuyện này liền giao cho tôi. Tôi nhất định cho Minh chủ một câu trả lời cũng như những tin tức hữu dụng!" Tam trưởng lão cười nói.
"Được, vậy liền giao cho ông!" Diệp Oản Oản nói.
Có được câu nói này của Diệp Oản Oản, Tam trưởng lão không còn lại bất kỳ băn khoăn nào.
Đêm đó, Tam trưởng lão triệu tập một đám tinh anh Không Sợ Minh, còn có đám Thất Tinh và Bắc Đẩu ngồi chờ ở trước cửa.
Ước chừng hai ba ngày sau, Hoàng Minh Khôn và Lương Mỹ Huyên hai người, một lần nữa đi khách sạn.
...
"Tam trưởng lão, hiện tại làm gì?" Một vị thành viên Không Sợ Minh nhìn về phía Tam trưởng lão.
Nghe câu hỏi này, Tam trưởng lão cười lạnh một tiếng, cũng không mở miệng, mà lại dẫn theo mọi người, nhanh chân đi vào bên trong khách sạn.
Rất nhanh, Tam trưởng lão đi tới trước quầy lễ tân. Nhìn vào quầy, Tam trưởng lão lên tiếng hỏi: "Mới vừa rồi một nam một nữ kia, đi đến phòng nào rồi hả?"
"Ngài là…?"
Nhân viên lễ tân mặt đầy cảnh giác nhìn Tam trưởng lão.
"Ngươi không cần biết!" Tam trưởng lão không nhịn được gằn giọng.
"Hết sức xin lỗi, chúng tôi không thể cung cấp thông tin của khách cho ngài, bao gồm cả số phòng." Nhân viên lễ tân mở miệng nói.
"Tam trưởng lão... Mới vừa rồi tôi nhìn thấy hai người kia lên lầu 31! Tôi còn nhớ lầu 31 cũng chỉ có một phòng lớn * loại cao cấp nhất, không còn phòng nào khác cả!" Lúc này, Bắc Đẩu lên tiếng nói.
* Nguyên văn: phòng tổng thống - president suite: loại phòng đặc biệt, cao cấp nhất ở các khách sạn, resort lớn, chuyên thiết kế dành cho các nguyên thủ quốc gia hoặc khách VIP. Diện tích lên đến cả trăm mét vuông và tuyệt đối đầy đủ tiện nghi.
Sau khi biết được vị trí căn phòng của Hoàng Minh Khôn và Lương Mỹ Huyên, Tam trưởng lão cười lạnh một tiếng, lúc này phất phất tay: "Đi!"
Thấy vậy, nhân viên lễ tân sắc mặt đại biến, vội vàng từ quầy vọt ra, ngăn đám người Tam trưởng lão lại: "Các người không thể như vậy! Có chuyện gì, các người rời khỏi khách sạn giải quyết! Nếu không, chúng tôi sẽ báo cho cảnh sát đấy!"
Nghe câu uy hiếp này, Tam trưởng lão lườm cô nàng lễ tân một cái: "Tiểu cô nương, tôi cũng không muốn làm khó cô, cứ theo lời cô nói, đi báo cảnh sát đi!"
Tam trưởng lão vừa dứt tiếng, liền dẫn theo mọi người đi lên thang máy, đi thẳng tới lầu 31.
...
Bên ngoài phòng tổng thống, Tam trưởng lão đứng ở trước cửa, gõ cửa một cái: "Hoàng Minh Khôn, ra đây, mở cửa ra!"
Sau mười mấy lần gõ cửa liên tục, bên trong căn phòng mới truyền ra âm thanh vô cùng cảnh giác của Hoàng Minh Khôn: "Ai?"