Beta: N.K
————————-
Làm sao đây…
Trước kia cô một mực lấy việc học cùng công tác bề bộn nhiều việc tới lấy lệ, lần này có thể làm sao bây giờ a!
Điện thoại đã vang lên một hồi rồi, Diệp Oản Oản nhức đầu không thôi mà nhận: “Alô, mẹ…”
“Oản Oản, hôm nay con có bận gì không?”
Diệp Oản Oản không dám lập tức trả lời, mà là cẩn thận hỏi lại: “Mẹ, có chuyện gì sao?”
Lương Uyển Quân mở miệng nói: “Mẹ đan cho con một áo lông, con chừng nào có thời gian rảnh rỗi thì tới lấy.”
“A, hai ngày nữa đi, chờ cuối tuần có thể không?” Diệp Oản Oản trả lời.
“Được a, không bằng cuối tuần kêu bạn trai con đi cùng, rồi cùng chúng ta ăn một bữa cơm đi.” Lương Uyển Quân thử mở miệng thăm dò.
Diệp Oản Oản: “…”
Lại còn dụ cô vào trong hố…
Diệp Oản Oản ho nhẹ một tiếng: “Cuối tuần sao? Khoảng thời gian này anh ấy đang làm thêm giờ, khả năng không có thời gian…”
“Như vậy a…” Giọng nói của Lương Uyển Quân khó tránh khỏi có chút tiếc nuối.
Sau đó, đại khái là bởi vì Diệp Oản Oản cự tuyệt nhiều lần, như phát hiện ra cái gì, trầm mặc một hồi, dè dặt mở miệng hỏi: “Oản Oản, con không có chuyện gì lừa gạt mẹ chứ?”
Con gái một mực nói tình cảm cùng bạn trai tốt vô cùng, nhưng mặt khác còn nói chờ cảm tình ổn định một chút lại mang về nhà, bà đã dò xét nhưng nhiều lần từ chối, Lương Uyển Quân khó tránh khỏi phát hiện có chuyện gì đó không đúng lắm.
Thật là hiểu biết con gái không ai bằng mẹ, cô đã cẩn thận như vậy còn bị nhìn đi ra. Diệp Oản Oản nhất thời một trận chột dạ, vội vàng trả lời: “Không có a, con có thể có chuyện gì lừa gạt mẹ a!”
Giọng nói của Lương Uyển Quân trở nên nghiêm túc: “Cái kia, con hãy thành thật nói cho mẹ biết, con cùng bạn trai của con tình cảm thế nào? Có phải là xảy ra vấn đề gì hay không?”
Hóa ra là lo lắng cái này a…
Diệp Oản Oản thở phào nhẹ nhõm, vội nói: “Chuyện này không hề có, hai chúng con vẫn tốt, có thể xảy ra vấn đề gì a! Anh ấy cũng không phải là đại thiếu gia như Cố Việt Trạch, không có nhiều tâm địa gian xảo như thế, đối với con khăng khăng một mực yêu chiều!”
“Ai, nếu như vậy, ba mẹ cũng có thể yên tâm, chúng ta chỉ có thể hy vọng con nhất định phải sống tốt, hiện tại anh trai của con vẫn một mực như vậy…” Lương Uyển Quân than thở.
“Mẹ, mẹ yên tâm, con nhất định sẽ sống thật tốt mà!”
Nghe được mẹ nhắc đến Diệp Mộ Phàm, sắc mặt Diệp Oản Oản hơi trầm xuống.
Mặc dù khoảng thời gian này mâu thuẫn của cô cùng Diệp Mộ Phàm không có trở nên gay gắt, nhưng cũng không khá hơn chút nào.
Anh trai cô hiện tại bởi vì hoàn cảnh gia đình thay đổi cùng với chuyện Trầm Mộng Kỳ thổi gió bên tai, nên người bên cạnh có nói thế nào hoàn toàn nghe không lọt tai, cô có nói nhiều đi nữa cũng chỉ uổng công mà thôi.
Trầm Mộng Kỳ hiện tại làm sao có thể chọc chuyện phiền phức được nên hầu như mọi chuyện đều giao cho anh cô đi làm, anh cô còn cho là mình được tín nhiệm, được coi trọng…
Hiện tại, chỉ có thể để cho anh cô thấy mình bị Trầm Mộng Kỳ lợi dụng bị thua thiệt lớn mới có thể thay đổi mà thôi…
Kiếp trước hắn bị thương tích đầy mình, còn ngu ngốc vì Trầm Mộng Kỳ mà làm bao nhiêu việc, chính hắn bị hãm hại không tính là gì, còn làm liên lụy đến ba mẹ cô nữa…
Đời này, cô nhất định phải để cho hắn bị dạy dỗ mà ghi nhớ suốt đời.
Lương Uyển Quân lúc này mới yên tâm: “Vậy thì tốt, Oản Oản con nghĩ như vậy là được rồi, ba mẹ nhìn con bây giờ có thể tự đi ra ngoài lập nghiệp, thực sự khỏi phải nói cao hứng bao nhiêu, tìm đàn ông vẫn nên tìm người đối với con tốt một chút, trung thực, hình dáng của người đó có cái gì quan trọng đâu, ba của con cũng có cái ý này, chúng ta tuyệt đối sẽ không để ý hình dạng của hắn đâu!” Lương Uyển Quân nhiều lần cường điệu sẽ không ghét bỏ hình dạng của con rể tương lai.
Bởi vì gen của người Diệp gia đều quá tốt nên Diệp Oản Oản từ nhỏ ánh mắt cũng rất cao, còn đặc biệt khó chiều, cho nên Lương Uyển Quân rất lo lắng Diệp Oản Oản sẽ vì vậy mà cùng bạn trai náo đến mâu thuẫn.
Diệp Oản Oản quả thật là khó nói, chỉ có thể liên tục phụ họa, “Mẹ, con biết rồi, con ghét nhất những thứ đàn ông có dáng dấp đẹp trai lại có tiền khắp nơi trêu hoa ghẹo nguyệt…”
Diệp Oản Oản đang nói thề son thề sắt bảo đảm với mẹ mình cho nên hoàn toàn không có chú ý tới sau lưng mình…