"Ân Hành và Tần Hi Viện???"
"Ân Hành không phải là em trai nuôi của Quản lý Tư sao?"
Trong lúc nhất thời, mọi người tại đây đều trợn tròn mắt. Tất cả mọi người đều không ngờ tới, mấy ngày trước scandal Tần Hi Viện và Tư Dạ Hàn còn đang cực kỳ “hot”, hôm nay bạn trai Tần Hi Viện lại là Ân Hành.
Đây là diễn biến cốt truyện kiểu gì vậy?
Cơ hồ là tầm mắt mọi người đều theo bản năng đều quay sang nhìn về phía Tư Dạ Hàn, giống như là anh bị xanh biếc, bị đại tiểu thư từ bỏ.
Đối mặt với ánh mắt kinh ngạc, thương hại,... đủ các loại của tất cả mọi người, từ đầu đến cuối Tư Dạ Hàn vẫn giống như tuyết trắng che phủ trong băng sương bất tận, không hề “bố thí” bất kỳ biểu cảm gì. Giống như bản thân anh đang ở trong một thế giới song song khác.
Một vị quản lý khác ở bên cạnh anh, không nhịn được bắt chuyện với Tư Dạ Hàn, "Quản lý Tư, người Tần tiểu thư yêu thích không phải là anh sao? Làm sao lại sẽ ở cùng một chỗ với em nuôi anh vậy? Thế này cũng quá đáng rồi! Bất quá anh cũng đừng quá thương tâm..."
Ngày mai Đại hội sẽ chính thức được tổ chức, trong đầu Tư Dạ Hàn vốn đang còn chìm đắm trong việc hoàn thiện dự thảo luật một lần cuối cùng, rốt cuộc cũng bố thí cho mọi người một ít biểu cảm, chậm rãi liếc mắt nhìn sang người bên cạnh, "Thương tâm?"
"Hic, không cần nói, tôi biết tôi biết! Anh đã phải trải qua một khoảng thời gian thật khó khăn rồi!" Người quản lý tỏ vẻ đầy cảm thông, không muốn xát muối vào “vết thương lòng” của anh.
Bất kể là ai, bị anh em trong nhà mình cướp đi đàn bà, lại còn cướp mất một người đàn bà như vậy, cũng sẽ không dễ chịu.
...
"Tần tiểu thư đã tới!"
"Nữ thần, hôm nay cô thật sự là quá đẹp!"
Sau khi Tần Hi Viện và Ân Hành tiến vào đại sảnh, mọi người mới hồi phục lại tinh thần, rối rít chào hỏi, ánh mắt toàn bộ đều mang theo chút ít ghen tỵ nhìn gã Ân Hành ở bên cạnh cô ta.
Lúc này, có một vị nữ quản lý nào đó có quen biết với Tần Hi Viện đến gần cô ta và hỏi, "Viện Viện, trước đó không phải là cô và quản lý Tư ở chung một chỗ sao? Làm sao hôm nay..."
Tần Hi Viện nhìn về phía Tư Dạ Hàn cách đó không xa, vậy mà lại không nhìn thấy được bất cứ rung động nào trên mặt của đối phương, không nhìn thấy được vẻ ghen tỵ và hối hận mà cô đang muốn thấy, vì vậy thần sắc liền trở nên âm trầm.
Thanh âm Tần Hi Viện không lớn không nhỏ, vừa vặn có thể để cho mọi người chung quanh nghe được, "Tôi và Quản lý Tư? Đây là tin đồn nhảm ở đâu truyền ra vậy? Thật là ngại quá, tôi và quản lý Tư cũng không quen biết, cũng không có bất cứ quan hệ nào! Hy vọng các vị không nên tin tưởng loại tin vịt vô căn cứ này..."
Tần Hi Viện nói xong, nhìn về phía Ân Hành ở bên cạnh, sắc mặt ngọt ngào nói: "Giới thiệu với mọi người một chút, Ân Hành mới là đối tượng mà tôi lui tới!"
Trên mặt của Ân Hành nhất thời lộ ra vẻ ôn nhu mà lại đầy cưng chìu. Đối diện với một vô số ánh mắt khiếp sợ pha lẫn hâm mộ, hắn cảm giác lòng hư vinh nhận được sự thỏa mãn xưa nay chưa từng có.
Qua nhiều năm như vậy, cuối cùng, hắn cũng có một lần hoàn toàn thắng được Tư Dạ Hàn!!!
Câu nói này của Tần Hi Viện, lại trực tiếp chối bỏ chuyện mình thích Tư Dạ Hàn, còn trực tiếp công bố quan hệ với Ân Hành...
Đối với một người đàn ông mà nói, đây quả thực chẳng khác nào ở ngay trước mặt mọi người, đánh thẳng vào thể diện của hắn ta.
Nữ quản lý kia nghe vậy sắc mặt lúng túng, vội vàng hùa theo cách nói của Tần Hi Viện, "Ôi chao, thì ra là tin đồn nhảm sao? Ai lại đi đồn bậy bạ loại chuyện này, thật là quá thiếu đạo đức rồi!"
Nói xong không quên tâng bốc thêm vài câu, "Thì ra là cô đang cùng lui tới với Ân Hành! Thật là trai tài gái sắc! Quá xứng đôi!"
Những người khác cũng bắt đầu rối rít chúc mừng hai người. Đám đàn ông trước đó còn đang hâm mộ Tư Dạ Hàn được Tần đại tiểu thư hâm mộ, tất cả đều có chút hả hê nhìn về phía anh.
Ân Duyệt Dung cất bước đi tới bên cạnh Tư Dạ Hàn, "Mùi vị như thế nào? Nếu như là bây giờ con hối hận, thì cố gắng thử đi xin Tần tiểu thư tha thứ, có lẽ còn kịp."
Sắc mặt Tư Dạ Hàn lãnh đạm thờ ơ, "Từ đâu Quản lý Ân lại cho là, ánh mắt của tôi thấp như vậy, sẽ vừa ý Tần Hi Viện?"
Nghe nói như vậy, Ân Duyệt Dung suýt chút nữa bị làm cho tức chết.
Ngay cả người con gái như Tần Hi Viện vậy mà con trai mình cũng ghét bỏ, lại đi vừa ý cái loại nha đầu quê mùa kia, vậy mà lại còn nói với kiểu “có-lý-chẳng-sợ”!