Bữa tiệc ngày hôm này, không chỉ là vì muốn gia tăng cảm tình với các vị cao tầng Trọng Tài Hội, đương nhiên cũng là vì muốn thiết lập thiên la địa võng tóm gọn Nhiếp Vô Ưu!
Trên bàn rượu, bữa tiệc linh đình.
Đúng lúc này, nơi cửa truyền đến một loạt âm thanh huyên náo.
"Dịch tiểu thư! Dịch tiểu thư cô có chuyện gì sao?"
"Dịch tiểu thư, bên trong đang có khách, tôi giúp cô thông báo một chút nhé?"
"Dịch tiểu thư..."
"Cút!"
...
Chỉ thấy cô gái nọ mặc một chiếc váy ôm đơn giản, bên hông đeo một thanh đường đao, giống như một ngọn lốc lửa, cứ như vậy lao thẳng về phía phòng tiệc.
Trong phút chốc, mọi người trong phòng tiệc đều theo bản năng quay đầu nhìn về phía cánh cửa.
"Ồ, đây... đây không phải là Dịch tiểu thư sao?"
"Làm sao Dịch tiểu thư cũng tới rồi vậy hả?"
Mọi người đều biết Dịch Vân Mạc chưa bao giờ tham dự loại sự kiện kiểu này, cho nên mọi người đều có chút kinh ngạc đối với sự xuất hiện của nàng.
Mà Ân Hành thấy là ai tới, thần sắc nhất thời ngẩn ra, ngay sau đó trong lòng cảm thấy mừng như điên.
Dịch Vân Mạc đến rồi! Cô ta lại có thể thật sự đến rồi!
Mặc dù trong lòng Ân Hành mừng như điên, ngoài mặt lại ung dung thản nhiên, không nhanh không chậm đứng lên, đầy khách khí lễ độ nhìn về phía cô gái, mở lời, "Khách quý khách quý, biết Dịch tiểu thư yêu thích yên tĩnh, nên Ân mỗ mới không mời. Thật không ngờ Dịch tiểu thư đại giá quang lâm trễ như vậy, vì chuyện gì?"
Ân Hành cố ý nhấn mạnh một điểm, hắn không hề mời nàng, là tự nàng tới.
Thấy Diệp Oản Oản không nói lời nào, Ân Hành cố ý hỏi lại một câu, "Hôm nay Dịch tiểu thư tới chỗ tôi đây là...?"
Diệp Oản Oản vẫn như cũ không nói một lời, đi thẳng tới trước mặt của Ân Hành, đứng lại.
Ân Hành: "Dịch..."
Ân Hành mới vừa nói ra một chữ này, một giây kế tiếp, sau một tiếng "uỳnh" thật lớn vang lên, cả người Ân Hành đã bị Diệp Oản Oản tung một chưởng đánh bay ra sau.
Ghế dựa sau lưng Ân Hành bị đụng nát vụn, mà thân thể của Ân Hành giống như diều đứt dây tiếp tục va nát cái bình hoa lớn bằng thân người phía sau, sau đó mới đụng vào trên tường.
"Khục khục khục khục..."
Không đợi Ân Hành phục hồi lại tinh thần, thân thể hắn mới vừa yếu ớt gượng lại một chút, lại vang lên một tiếng "uỳnh" nữa——
Diệp Oản Oản một cước giẫm ở nơi ngực của hắn, bên tai truyền tới âm thanh răng rắc như xương người vỡ vụn.
"Phụt ——" Ân Hành rốt cuộc không chịu được, ngẹo đầu, phun ra một ngụm lớn máu tươi.
Một màn bất thình lình trước mắt, làm cho tất cả mọi người trố mắt nghẹn họng, toàn trường tĩnh mịch một mảnh. Tất cả mọi người đều bởi vì quá mức khiếp sợ mà ngẩn người tại chỗ, không kịp phản ứng.
Vào giờ phút này, Diệp Oản Oản cứ như thể ác quỷ bò ra khỏi địa ngục, tiến vào nhân gian. Toàn bộ căn phòng mới vừa rồi còn vui vẻ hòa thuận, vào lúc này lại phảng phất như biến thành luyện ngục, sát khí tràn ngập.
Cô gái cứ như vậy giẫm lên ngực của Ân Hành, cúi người ép tới gần, gằn từng chữ từng chữ nói, "Ha ha, không biết tại sao ta tới? Vậy!! Bây!! Giờ...!! Biết!! Chưa!?"
"Ngươi... Ngươi..." Ân Hành mới vừa mở miệng, lại khạc ra một búng máu.
Hắn ngàn tính vạn tính, cũng không tính được Diệp Oản Oản sẽ dám ở dưới con mắt mọi người động thủ với hắn, còn hạ thủ ác như vậy!!
Hơn nữa, sức mạnh của nữ nhân này, là có chuyện gì xảy ra?
Từ thông tin hắn tìm hiểu được, mặc dù thực lực của Nhiếp Vô Ưu rất cao, nhưng cũng tuyệt đối không thể mạnh tới mức này! Đến mức hắn hoàn toàn không có sức phản kháng...
Trong khoảnh khắc đó, hắn cơ hồ cho rằng cô ta thực sự muốn giết mình...
Trên mặt của Diệp Oản Oản không có chút nhiệt độ nào: "Cho ngươi ba giây, giao người ra!"