Thần sắc Đại Bạch như có chút bất đắc dĩ, nhưng chẳng qua chỉ an tĩnh nằm úp ở một bên.
Nhưng mà, chính lúc này, Beerus nằm úp sấp ở một bên, dùng móng vuốt chọt chọt phần lưng của Diệp Oản Oản một cái, một đôi mắt to đen nhánh, long lanh nhìn chòng chọc Diệp Oản Oản tranh sủng.
"Tiểu Hắc ngoan ngoãn." Diệp Oản Oản gãi gãi cằm Tiểu Hắc, mở miệng cười nói.
Giờ phút này, Beerus lim dim mắt, ngửa đầu lên trên cao, mặt đầy vẻ hưởng thụ.
Chơi đùa nửa ngày với Beerus và Đại Bạch, Diệp Oản Oản vừa mới buông tay, Beerus lại bỗng nhiên đứng lên, Đại Bạch thì vẫn an tĩnh nằm úp sấp tại chỗ, không hề nhúc nhích, chẳng qua là đôi mắt của nó không hề rời khỏi người Beerus.
Diệp Oản Oản nhìn chăm chú, chợt thấy Beerus duỗi người, nghênh ngang đi tới bên cạnh Đại Bạch, hơn nữa còn nằm ở trước người của Đại Bạch.
Chỉ bất quá... Beerus lại chĩa mông về phía Đại Bạch.
Một màn trước mắt, khiến cho Diệp Oản Oản có chút cạn lời. Đây có phải là Beerus tuyên cáo chủ quyền của mình đối với Đại Bạch? Nơi này là địa bàn của nó, cho nên, nó là lão đại.
Nhưng mà, Đại Bạch lại căn bản không hề để ý tới “trò mèo” của Beerus, chẳng qua chỉ hơi hơi xích đầu qua một bên.
Bất kể như thế nào, Beerus và Đại Bạch không tiếp tục giao đấu với nhau là tốt rồi. Địa bàn này, vốn cũng là thuộc về Beerus, vậy thì để nó muốn làm gì làm đi…
Giờ phút này, Diệp Oản Oản ngồi trên ghế làm việc, không khỏi lâm vào trầm tư.
Nàng còn có quá nhiều chuyện cần phải đi làm, nhưng trước mắt lại không có cách nào điều động lực lượng nòng cốt của Không Sợ Minh. Muốn mượn lực lượng nòng cốt Không Sợ Minh đi tìm Tư Dạ Hàn, căn bản là không quá thực tế. Hơn nữa, rất có thể sẽ dẫn tới sự hoài nghi của Thất Tinh, Kỷ Hoàng, thậm chí còn là của những lão già cao tầng Không Sợ Minh kia…
Nếu như, chính mình xây dựng một thế lực riêng thuộc về mình mà nói…
Tất nhiên, ý tưởng tuy tốt, nhưng để thực hiện cũng không hề dễ dàng.
Chính bản thân Diệp Oản Oản cũng biết, việc mình ở tại Không Sợ Minh giả mạo Bạch Phong, chỉ cần hơi không cẩn thận, là có thể sẽ phải tan xương nát thịt, vạn kiếp bất phục. Hơn nữa, chính mình quá mức bị động.
Hôm nay Võ Đạo Liên Minh gây chuyện, ngày mai Cẩu Tạp Chủng gây chuyện, mấy ngày nữa, sợ rằng tứ đại thế gia cũng muốn đến gây chuyện!! Tiếp tục như vậy, nàng làm như thế nào cho phải?
Bất quá, trước mắt mà nói, chính mình lừa bịp Võ Đạo Liên Minh Công Hội một khoản tiền, cộng thêm Không Sợ Minh vốn giàu nứt đố đổ vách. Hiện tại mình có thể coi như là Không Sợ Minh Chủ, muốn huy động vốn cũng không mấy khó khăn.
Nếu như, dùng tiền của người khác, đi xây dựng thế lực của mình...
"Phong tỷ!"
Còn không đợi Diệp Oản Oản suy nghĩ nhiều, âm thanh Bắc Đẩu lại từ ngoài cửa truyền tới.
Diệp Oản Oản thu liễm tâm trạng, trên khuôn mặt khôi phục lại vẻ lạnh lùng: "Vào!"
Nghe tiếng, Bắc Đẩu đẩy cửa vào, đi tới bên cạnh Diệp Oản Oản, nhàn nhạt nói: "Phong tỷ, buổi tối có rảnh không? Chúng ta đi chơi đi, thật lâu chưa phóng đãng!"
Nghe vậy, Diệp Oản Oản liếc mắt nhìn Bắc Đẩu một cái, chơi cái em gái ngươi!
"Đi đâu chơi?" Diệp Oản Oản hỏi.
"Gần đây có một chỗ mới mở, nghe nói có rất nhiều hàng mới." Bắc Đẩu cười hô hô nói.
Diệp Oản Oản: "..." Lần này sẽ không phải lại là một cái nhà hàng ly kỳ cổ quái nào đó, sau đó lại bắt mình ăn châu chấu chiên ngập dầu đi!
"Cậu và Thất Tinh sắp xếp là được!" Diệp Oản Oản nói.
"Được, vậy cũng dễ nói rồi!" Nói xong, Bắc Đẩu xoay người định rời khỏi.
"Chờ chút!" Diệp Oản Oản gọi Bắc Đẩu lại: "Ở trong lãnh địa chúng ta, cho xây một cái công viên nhỏ!"
Nghe Diệp Oản Oản nói như vậy, Bắc Đẩu sững sờ tại chỗ: "Xây một cái công viên!? Có ý gì?"
"Cho Đại Bạch và Beerus cư ngụ." Diệp Oản Oản nói như đúng rồi.
Bắc Đẩu kinh ngạc nói: "Phong tỷ, cái này cũng quá xa xỉ! Xây công viên cho hai con mãnh thú, đây quả thực...!! À, đúng rồi, đệ cảm thấy, tầng 7 cũng không tệ, ánh sáng ổn, diện tích cực lớn, thích hợp xây một cái công viên trong phòng."
Diệp Oản Oản: "…"