Nghe được lời này của Diệp Oản Oản, đám người Hải Địch cùng Tiểu Loli tất cả đều sửng sốt một chút.
Bọn họ đương nhiên biết rõ Độc Lập Châu, thiên đường của lính đánh thuê, thánh địa của võ thuật…
"Chủ nhân, chúng tôi vẫn đều luôn hết sức hướng tới Độc Lập Châu, nhưng mấy người chúng tôi, ngày trước đều không có can đảm đi đến..." Hải Địch cười nói.
Độc Lập Châu cho tới nay, đều hết sức bài xích người ngoài. Người ngoài tiến vào Độc Lập Châu, nếu như không có giấy thông hành, hậu quả khó mà lường được. Cho dù là có giấy thông hành, hơi không cẩn thận, ở loại địa phương như Độc Lập Châu, đều vô cùng có khả năng vứt bỏ tính mạng của chính bản thân mình.
Đó là một địa phương cơ hồ pháp luật không hề tồn tại…
Cho tới nay, tất cả quy củ, đều là tứ đại thế gia của Độc Lập Châu, còn có Võ Đạo Liên Minh Công Hội định ra.
Nghe nói trong đó có một luật lệ là, Độc Lập Châu không cho phép bất luận kẻ nào mang theo súng ống đạn dược, các vũ khí hiện đại, có tính sát thương hàng loạt. Nếu như bị phát hiện, bất kỳ một người nào ở tại Độc Lập Châu, đều có quyền đem đánh chết tươi.
Mà ở tại Độc Lập Châu, đeo vũ khí, đối với bọn họ mà nói, càng là một loại sỉ nhục.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân mà đại đa số quốc gia đều không nhúng tay vào Độc Lập Châu.
Độc Lập Châu coi như là một thế giới độc lập, có quy tắc riêng của mình, mà không cho phép mang theo súng, tuân theo quy củ tôn vinh võ học. Đối với bất kỳ một quốc gia nào trên thế giới, cũng không có bất kỳ uy hiếp gì, cho nên, sẽ không có cường quốc nào có ý nghĩ muốn nhúng tay hay dính líu tới Độc Lập Châu.
Lấy một thí dụ, nếu như là những cường quốc muốn thanh trừ Độc Lập Châu, một khi Độc Lập Châu bị huỷ diệt, tất cả các cường giả võ đạo cùng võ đạo thế gia, lập tức sẽ đổ vào các quốc gia của bọn họ.
Tới lúc đó, không có quy tắc của Độc Lập Châu trói buộc... Đối với bất kỳ một quốc gia nào mà nói, đối mặt với vô số võ đạo thế gia, nội tình thâm hậu cổ xưa, đều sẽ không tính là chuyện tốt.
Càng đáng sợ hơn là, những võ đạo thế gia cổ xưa này, rốt cuộc không cần tuân theo quy tắc luật lệ của Độc Lập Châu, một khi để cho bọn họ dùng tới súng kết hợp với võ thuật thâm hậu... Hậu quả khó mà lường được.
Độc Lập Châu không chịu bất kỳ quốc gia nào kiểm soát, có thể còn tồn tại đến nay, hơn nữa không có bất kỳ quốc gia nào dám đi trêu chọc, đương nhiên có một bộ quy củ cùng chế độ hoàn chỉnh của riêng mình.
"Chủ nhân, cần chúng tôi đi cùng sao?" Tiểu Loli nhìn về phía Diệp Oản Oản, mở miệng hỏi.
Nghe vậy, Diệp Oản Oản trầm tư chốc lát, chợt lắc đầu một cái: "Lần này thì không cần."
Hải Địch cùng Khương lão tuy có thể hiểu được một chút đối với Độc Lập Châu, nhưng cũng chưa từng đi qua. Trước mắt, Độc Lập Châu rốt cuộc xảy ra chuyện gì, trong lòng nàng đều không hề yên lòng chút nào, nhiều người ngược lại sẽ vướng chân vướng tay.
Thấy Diệp Oản Oản không dự định mang theo bọn họ, mấy người cũng không tiếp tục nhiều lời.
Độc Lập Châu là một tồn tại cực kỳ đặc thù, hoàn toàn bất đồng với bất kỳ quốc gia nào khác.
Nghe nói, võ đạo ở Độc Lập Châu vô cùng hưng thịnh, nhưng đối với những thứ khác ngoài võ đạo ra, lại hơi có chút lạc hậu.
Tỷ như, ảo thuật ở Độc Lập Châu, so với Hoa quốc lạc hậu ít nhất mười mấy năm, bất kỳ một vị ảo thuật gia nào có tài nghệ ảo thuật tốt, đều có thể ở tại Độc Lập Châu kiếm được nhiều tiền, hơn nữa được người người tôn kính.
Dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là những ảo thuật gia này nếu đã dám đến Độc Lập Châu, thì không thể để người của Độc Lập Châu phát hiện ra bọn họ là người ngoại lai, hơn nữa phải có giấy thông hành. Nếu không, tiền kiếm được, có mạng xài hay không... Vậy thì là một chuyện khác.
Trừ cái đó ra, văn hóa đánh bạc của Độc Lập Châu cũng không kém chút nào một vài thành phố thuộc các cường quốc, tỷ như Las Vegas.
Hơn nữa, tại Độc Lập Châu, thi đấu võ thuật trong thế giới ngầm cũng rất thịnh hành, trừ thi đấu giữa người với người, còn có cả những cuộc thi đấu giữa người và mãnh thú.