Từ chỗ ngồi xem thi đấu, Diệp Oản Oản bất ngờ quan sát Thập Nhất, chân mày không khỏi nhíu lên.
Khoảng thời gian này, số lần chung đụng với Thập Nhất cũng không tính là ngắn. Diệp Oản Oản phát hiện được, trong lòng Thập Nhất có tâm sự, trên trán, nếu nhìn kĩ sẽ thấy được anh ta có tia không tự tin.
Diệp Oản Oản đã từng thỉnh thoảng nhắc tới, nhưng Thập Nhất chỉ yên lặng, không nói một lời.
Giờ phút này, bàn tay Thập Nhất siết chặt hai quả đấm, ánh mắt không ngừng lóe lên.
Ngày trước, anh ta đối với vị trí tổng đội trưởng Ám Vệ, mặc dù khát vọng, nhưng cũng không cố chấp.
“Tôi thực sự… Có thể không…?” Thập Nhất siết chặt tay.
Không bao lâu, Tần Nhược Hi chậm rãi tới, Vân Sinh đi theo sau lưng Tần Nhược Hi.
“Nhược Hi tiểu thư, sao cô lại tới đây?” thấy Tần Nhược Hi xuất hiện, Lưu Ảnh tiến lên.
Tần Nhược Hi điềm nhiên cười một tiếng, nói: “Cho các người động viên, cố gắng lên!”
Trong mắt Lưu Ảnh hiện ra một tia cảm kích, nói: “Nhược Hi tiểu thư, năm nay tranh đoạt thi đấu, chắc sẽ không có biến cố gì.”
Nghe vậy, Tần Nhược Hi gật đầu, cùng Vân Sinh giao phó mấy câu liền xoay người đi qua nơi ăn uống.
“Ha ha… Lưu Ảnh đội trưởng, giáo huấn Thập Nhất, cũng không cần phiền đến anh động thủ.” Chờ Tần Nhược Hi rời đi, Vân Sinh cười nhạt về hướng Lưu Ảnh.
Đối với việc này, Lưu Ảnh cũng không muốn nhiều lời.
“Tôi sẽ nói lại quy tắc trận tranh đoạt năm nay lần cuối.” Hứa Dịch quét mắt qua toàn trường, nói: “Mỗi một Ám Vệ Tư gia, đều có quyền tham dự khiêu chiến tranh giành chức vị phân đội trưởng. Nếu thành công và lên cấp làm phân đội trưởng, là có thể khiêu chiến tiếp với tổng đội trưởng Thập Nhất. Cơ hội chỉ có một lần, khiêu chiến thành công, là tạm thời thay thế Thập Nhất. Cho đến khi tỷ thí kết thúc, người khiêu chiến thành công lên cấp tổng đội trưởng, có thể sử dụng vũ khí trên vũ đài, nhưng không cho phép đánh lén và sử dụng súng ống, hiểu chưa? ”
“Hiểu!.”
Phía dưới các Ám Vệ Tư gia đồng loạt nói.
“Được.” Hứa Dịch gật đầu, nhìn về phía mấy vị lãnh đạo Tư gia: “Các vị có thể bổ sung thêm một số quy tắc khác. ”
“Không cần.” Một vị nói.
“Được, đã như vậy, bắt đầu tỷ thí.” Hứa Dịch gật đầu, lui xuống vũ đài.
Chờ Hứa Dịch rời đi, Ám Vệ phía dưới lại đồng loạt im lặng.
Trên quy tắc, chỉ cần là Ám Vệ Tư gia đều có tư cách khiêu chiến, nói như vậy, số người tham dự, không phải rất nhiều sao?
Mỗi một đội trưởng phân đội Ám Vệ đều rất có thực lực, không thể coi thường, Ám Vệ phổ thông cũng rất khó đối phó.
Cơ hội thắng vô cùng mong manh, nếu thua, bản thân đã lỡ khiêu chiến vị trí phân đội trưởng, không tránh được sau khi kết thúc tỷ thí sẽ bị chú ý, cuộc sống về sau chắc cũng không dễ dàng gì.
“Thực lực của cô không tệ, nếu không thì đi khiêu chiến vị trí đội trưởng phân đội Ám Tư thử xem?” một Ám Vệ nhìn về phía cô gái trẻ tuổi bên cạnh, lặng lẽ nói.
Nghe vậy, cô gái kia lắc đầu liên tục: “Tôi không đi, đội trưởng phân đội Ám Tư nổi danh ra tay ác độc. Nếu tôi thua, về sau hắn ta nhất định ghi hận tôi, nói tôi mơ ước vị trí của hắn… Đến lúc đó hắn ta trả đũa, tôi cũng không biết phải làm sao…”
“Tôi… Tôi… Khiêu…Chiến!”
Bỗng nhiên, Cà Lăm đi lên vũ đài, chỉ về đội trưởng phân đội Ám Tam: “Tôi… Tôi… Tôi muốn… Muốn tìm… Ám Tam… Phân đội… Đội trưởng… Khiêu chiến!”
Thấy vậy, tất cả Ám Vệ bên dưới sửng sốt một chút.
Người này nói năng còn không lưu loát, ở trong Ám Vệ cũng chỉ là một người vô danh, vậy mà dám khiêu chiến với đội trưởng phân đội Ám Tam.
Ngay sau đó, thân hình cường tráng của đội trưởng phân đội Ám Tam chậm rãi đứng dậy, không nhanh không chậm đi lên vũ đài, khóe mắt quét qua Cà Lăm.
“Anh muốn khiêu chiến với tôi?” Ám Tam phân đội trưởng cười lạnh.
“Đúng… Đúng… Đúng… Như… như vậy!” Cà Lăm gật đầu. Đăng bởi: admin