"Ông ngoại, con biết chuyện giữa ngoại và cha mẹ. Quả thực, là bọn họ không đúng, nhưng, đã nhiều năm như vậy, con tin rằng bọn họ cũng muốn nói với ngoại một lời xin lỗi chân thành... Ông ngoại, chúng ta về nhà được không? Đi Nhiếp gia, đoàn tụ... cùng cha mẹ, và cả anh trai con... Nếu như, ngay cả gia đình cũng tan nát, cho dù ông ngoại xưng bá toàn bộ Độc Lập Châu, lại có ý nghĩa gì!" Thần sắc thiếu nữ đầy nóng nảy.
Nàng không hiểu được, vì sao ông ngoại lại có dã tâm như thế. Ông trở thành Hội trưởng Võ Đạo Liên Minh Công Hội còn chưa đủ sao? Vậy mà, ông lại còn muốn xưng bá toàn bộ Độc Lập Châu...
Võ Đạo Liên Minh Công Hội, thế lực áp đảo bên trên tứ đại thế gia, gần như chỉ ở bên dưới dòng thứ cổ tộc, chẳng lẽ những thứ này, còn chưa đủ sao?
"Ông ngoại, xưng bá Độc Lập Châu, rốt cuộc có gì tốt? Quyền lợi đỉnh phong... sẽ làm cho tâm trí người ta lạc lối..." Thiếu nữ tận tình khuyên bảo.
"Xưng bá..." Trong mắt ông lão lóe lên một tia sáng khó hiểu.
"Vô Ưu, con cũng đã biết quyền lợi đỉnh phong là cái gì... Là tự do!" Ông lão nhìn về phía người thiếu nữ.
"Ông ngoại, hiện tại chúng ta không tự do sao? Chúng ta có thể muốn làm cái gì thì làm cái đó, tại sao nhất định phải đạt tới quyền lợi đỉnh phong?" Thiếu nữ không cách nào hiểu được.
"Tự do, cũng không phải là con muốn làm cái gì thì làm cái đó." Ông lão lắc đầu một cái: "Tự do chân chính, là con muốn không làm cái gì, liền có thể không đi làm."
"Ông ngoại, ngoại nói quá thâm ảo rồi, con không cách nào hiểu được." Cô gái nói: "Nhưng dù cho như thế, tại sao phải có nhiều vật hy sinh như vậy? Tại sao lại là tứ đại thế gia? Hơn nữa, nếu như ông ngoại thật sự làm như vậy, Trọng Tài Hội sẽ không bỏ qua..."
"Trọng Tài Hội?" Ông lão cười lạnh một tiếng: "Độc Lập 12 Châu, mỗi một châu đều ở dưới sự quản lý của Trọng Tài Hội. Bọn họ đã vì Độc Lập 12 Châu làm ra cống hiến gì? Tại sao quy củ và chế độ của mỗi một châu, đều là bọn họ nói mới tính?"
"Chuyện này..." Nhất thời thiếu nữ á khẩu không trả lời được.
"Vô Ưu, con nhớ kỹ. Những gì hiện tại ông ngoại phải làm, trừ xưng bá ở Độc Lập Châu ra, còn muốn hoàn toàn phong tỏa Độc Lập Châu, để cho Độc Lập Châu ngăn cách với đời, để cho Trọng Tài Hội cũng không còn cách nào can thiệp chút gì đến Độc Lập Châu của chúng ta." Ông lão nhìn thiếu nữ, chậm rãi nói.
Đối với chuyện này, thiếu nữ cũng không hề phủ nhận gì.
Nếu như ông ngoại thật sự bắt đầu hành động, vậy nhất định sẽ được như ý...
Từ bên ngoài mua số lượng lớn vũ khí và thuốc nổ, đến lúc đó, coi như Trọng Tài Hội muốn nhúng tay, cũng bó tay hết cách.
"Cái tên khốn kiếp Kỷ Tu Nhiễm đó cũng dám bỏ rơi con, ta liền cho Kỷ gia nổ tan tành, để cho tứ đại thế gia, tan thành mây khói!" Hàn quang trong mắt ông lão lóe lên.
"Không được... Ông ngoại, tuyệt đối không được!" Thiếu nữ thần sắc đầy kiên quyết.
"Hừ, như thế nào lại không được? Nếu như đồ khốn đó hiện tại qua đây dập đầu nhận sai với con, ta cũng có thể xem xét lưu lại cho nó một mạng. Cháu ngoại của ta, cũng có thể tùy tiện để cho người ngoài tùy ý khi dễ sao?" Ông lão quát lạnh.
"Ông ngoại, ngoại mua vào lượng lớn thuốc nổ, muốn đem tứ đại thế gia huỷ diệt, thật ra là muốn uy hiếp... Cổ tộc người đông thế mạnh, lại có dòng chính và dòng thứ, ông ngoại là muốn dùng sự huỷ diệt của tứ đại thế gia, chấn nhiếp dòng chính và dòng thứ, sau đó để cho bọn họ thần phục ngoại...?" Giọng cô gái có chút run rẩy.
"Vô Ưu, con nói không sai." Ông lão cũng không phủ nhận, gật đầu nói: "Dòng chính và dòng thứ, tại Độc Lập Châu thuộc về thế lực có chiến lực mạnh nhất. Chỉ cần bọn họ thần phục ông ngoại, trợ giúp ông ngoại chống cự lại Trọng Tài Hội, cộng thêm lượng lớn vũ khí của ngoại, đủ để đem Trọng Tài hội chặn ngoài cửa, đem toàn bộ Độc Lập Châu phong tỏa. Sau này, tất cả quy tắc của Độc Lập Châu, sẽ do ông ngoại quy định."