Cái tên này... Lại có thể thật sự khẩn trương...
Cung Húc chỉ cảm thấy một bàn tay mềm mại đặt lên bả vai của mình, cực kỳ êm ái vỗ một cái. Hắn bỗng cảm thấy mình như một con chó nhỏ bị lạc đường, được chủ nhân tìm lại, cột cho một sợi dây dắt đi.
Đặc biệt...có cảm giác an toàn...
Mà cảm xúc khi ngón tay mềm mại kia xẹt qua cái gáy đã ướt đẫm mồ hôi của hắn, chẳng biết tại sao, lại làm cho nhịp tim của hắn chợt đánh rơi mấy nhịp, ngay cả khẩn trương cũng đều quên...
Danh sách người đạt giải Ảnh Đế sắp được công bố, máy thu hình nhảy chuyển, lướt qua khuôn mặt của các ứng cử viên, đồng thời cho các cao tầng của công ty chủ quản một vài phân cảnh.
Ống kính tập trung nhiều nhất vào Bùi Hằng cùng Diệp Y Y, tựa như đang ám chỉ cái gì...
"Tốt rồi, không nói nhiều nữa, tiếp theo, xin mời vị khách danh dự của chúng ta, Tôn Đông Vũ - đạo diễn Tôn lên thay chúng tôi công bố người đạt được giải Ảnh Đế của năm nay! Xin mời!"
Rốt cuộc, đã đến thời khắc công bố giải thưởng…
Khách quý được mời lên trao giải Tôn Đông Vũ nhận lấy phong thư kết quả trong tay MC, chậm rãi mở miệng: "Chào buổi tối, rất vinh hạnh được mời tới tuyên bố giải thưởng này..."
Tại hội trường, lòng của mọi người đều đã thót lên tới cổ họng. Trên màn ảnh lớn, khuôn mặt các ứng cử viên mặc dù nhìn như đang cố gắng giữ vững bình tĩnh, nhưng biểu cảm rõ ràng đều đang mang theo vẻ nôn nao.
"Tôi cảm thấy là Quý Văn Tĩnh, Hoàn Cầu Quý Văn Tĩnh là phái thực lực tuyệt đối, được đề cử ba lần rồi, lần này thế nào cũng nhất định sẽ đến phiên cậu ta đăng quang chứ?"
"Hắc mã Hàn Dật đó cũng có khả năng đem lại bất ngờ..."
"Này, các cậu đừng đoán nữa, không nghi ngờ chút nào, nhất định là Bùi Hằng đấy! Cậu ấy vốn là đã thoái ẩn rồi, Hoàng Thiên Giải Trí tốn hơn trăm triệu đem Bùi Hằng mời xuống núi, không phải là vì giải thưởng này sao? Đây chính là kết quả chắc như đinh đóng cột!"
"Độ khả thi của Bùi Hằng quả thật là lớn nhất, 《 Lạc Thần Truyện 》 trước vừa giành được đạo diễn xuất sắc nhất và phim điện ảnh xuất sắc nhất. Hai giải thưởng lớn này chính là kim chỉ nam cho giải Ảnh Đế và Ảnh Hậu đấy!"
Bùi Hằng lấy Ảnh Đế có lẽ đã là chuyện ván đã đóng thuyền.
Dưới đài, nhà sản xuất phim bên cạnh Diệp Y Y trong lòng có dự tính mà mở miệng nói, "Y Y tiểu thư, cô yên tâm đi, 《 Lạc Thần Truyện 》 đồng thời đã lấy được đạo diễn xuất sắc nhất và giải phim hay nhất, đoạt lấy Ảnh Đế đã là chuyện tất yếu! Tôi đã chuẩn bị xong tiệc ăn mừng!"
Diệp Y Y dưới ánh mắt hâm mộ và sùng kính ở tại hội trường, duy trì thần sắc lãnh đạm bình tĩnh như thường, khẽ vuốt cằm, "Khổ cực cho ngài rồi, chế tác phim Tiết."
Trên khán đài, Tôn Đông Vũ và MC kẻ tung người hứng cả nửa ngày trời, rốt cuộc từ từ mở phong thư ra. Tiếng bàn luận xôn xao tại hội trường trong nháy mắt biến mất, cây kim rơi cũng nghe được.
Tầm mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn vào trên người của Tôn Đông Vũ.
Tôn Đông Vũ: "Giải thưởng Kim Lan lần này..."
Diệp Y Y vẫn duy trì thần sắc lãnh đạm, trong khi đó hai tay Diệp Mộ Phàm lại nắm chặt thành quyền, hai mắt không dám nháy một cái. Lạc Thần hít sâu một hơi, chậm rãi nhắm hai mắt lại...
Tôn Đông Vũ: "Người đoạt giải nhân vật nam chính xuất sắc nhất chính là Lạc..."
Trong nháy mắt khi Tôn Đông Vũ phun ra một chữ "Lạc", tất cả mọi người đều nhìn về phía của Bùi Hằng như đúng rồi.
Nha, quả nhiên là Lạc Thần Truyện mà...
Thần sắc của Diệp Y Y cũng thả lỏng đi rất nhiều. Bên cạnh, nhà sản xuất phim Tiết vẻ mặt tươi cười chuẩn bị ôm ấp lấy Bùi Hằng…
Nhưng mà, trong nháy mắt này, âm thanh Tôn Đông Vũ lại nổ vang bên tai tất cả mọi người —— "Lạc Thần!!!"
Trong nháy mắt khi nghe được cái tên này, hội trường yên lặng quỷ dị một giây.
Cái gì?
Mới vừa rồi Tôn Đông Vũ nói cái gì!?