"Ân Duyệt Dung." Tư Dạ Hàn cải chính.
Diệp Oản Oản vội vàng gật đầu, "Ồ nha đúng, là Ân Duyệt Dung! Nghe đại danh đã lâu, vị tỷ tỷ này chính là một người rất nghiêm khắc đấy!
Nghe nói cô ta đặc biệt phụ trách mảng hình phạt. Từ sau khi cô ta nhận chức, Trọng Tài Hội khóa này là một lần nghiêm khắc nhất. 12 châu, tất cả đều nơm nớp lo sợ, cụp đuôi làm người, người người cảm thấy bất an, sợ bị Trọng Tài Hội mời đi uống trà!
Chậc chậc chậc, vị tỷ tỷ xinh đẹp như vậy, lại có thể dữ dội đến thế sao!"
Diệp Oản Oản mở miệng liền kêu một tiếng “tỷ tỷ”, thần sắc Tư Dạ Hàn hơi hơi khác thường, nhưng cuối cùng vẫn không đi cải chính với nàng.
Diệp Oản Oản tiếp tục nói, "Nghe nói cô ta tự tay giết người chồng hợp pháp của mình, đem chồng tháo thành 8 khối, uống máu ăn thịt... Thậm chí ngay cả con ruột đều giết chết, luộc chín và ăn rồi! Hơn nữa cô ta đặc biệt am hiểu sử dụng độc, toàn thân đều là độc. Người khác đụng cô ta một cái là sẽ chết! Cho nên, mặc dù dáng dấp xinh đẹp như vậy, nhưng căn bản không ai dám trêu chọc đến cô ấy!"
Bắt đầu từ lúc nãy, Diệp Oản Oản đã phát hiện ra những người khác không dám đứng cách Ân Duyệt Dung quá gần.
Tư Dạ Hàn nghe thấy lời của Diệp Oản Oản, sắc mặt có chút khó mà hình dung: "Tin tức này em từ đâu nghe được?"
Diệp Oản Oản nháy mắt một cái, "Chỉ là một vài tin đồn, hình như là Bắc Đẩu không biết từ đâu bát quái ra được."
Tư Dạ Hàn: "..."
Diệp Oản Oản quan sát Ân Duyệt Dung, nhìn một cái, vừa liếc mắt, ngay sau đó linh quang trong đầu lóe lên, đột nhiên cảm thấy là lạ ở chỗ nào.
Kỳ quái! Người phụ nữ này... làm sao càng nhìn càng quen mắt?
Diệp Oản Oản theo bản năng mà quay sang nhìn Tư Dạ Hàn, kết quả phát hiện, người phụ nữ này lại có thể có nhiều điểm tương tự với anh!
Có chuyện gì vậy?
Diệp Oản Oản lập tức vuốt vuốt gương mặt của Tư Dạ Hàn, "Bảo Bảo, anh không được ôn nhu như thế, anh nghiêm túc một chút, hung ác một chút, nhìn em đi!"
Tư Dạ Hàn cũng không biết Diệp Oản Oản lại muốn làm cái gì, nhưng vẫn làm theo, biểu cảm hơi hơi nghiêm túc một chút.
Diệp Oản Oản lắc đầu, "Không được! Không được, phải hung tợn thêm một chút nữa!"
Tư Dạ Hàn bất đắc dĩ, mím chặt vành môi.
Diệp Oản Oản than thở: "Không thể hung tợn thêm chút nữa sao?" Vẫn rất là ôn nhu à nha!
Tư Dạ Hàn: "Đây đã là cực hạn rồi."
Diệp Oản Oản: "Được rồi, được rồi..."
Tư Dạ Hàn bật cười, nhìn lấy cô gái của mình, "Thế nào?"
Diệp Oản Oản gãi đầu một cái, "Không có gì, chỉ là em có cảm giác không hiểu vì sao dung mạo cái vị Ân Duyệt Dung đó có chút tương tự với anh chứ!? Đại khái là ảo giác hay sao đó!"
Thần sắc Tư Dạ Hàn khẽ run rẩy, ngay sau đó mở miệng: "Hẳn không phải là ảo giác."
Diệp Oản Oản: "Hể?"
Diệp Oản Oản đang nói chuyện với Tư Dạ Hàn, ánh mắt ngay từ lúc đầu đã khiến Diệp Oản Oản cảm thấy cực kỳ không thoải mái kia, đột nhiên chiếu thẳng về phía nàng, không tị hiềm chút nào, cứ thế tùy ý quan sát nàng.
Sau đó, liền thấy Ân Duyệt Dung nghiêm nghị mở miệng nói: "Nhiếp tiểu thư đúng không? Nếu như tôi nhớ không lầm, tên của cô còn khắc ở trên tuyệt sát lệnh cấp 1 của Trọng Tài Hội. Mặc dù có A Cửu bảo đảm cho cô, nhưng tốt nhất là cô đừng cao hứng quá sớm! Việc bảo đảm của cậu ta chẳng qua là tạm thời, cô cũng không được hoàn toàn xóa tên khỏi danh sách tuyệt sát lệnh của Trọng Tài Hội."
Diệp Oản Oản bị ánh mắt sắc như dao của người phụ nữ kia làm cho cả người cảm thấy không thoải mái. Thì ra không phải là ảo giác của nàng, quả nhiên là đang nhằm mũi dùi về phía nàng.
Phản ứng thứ hai của Diệp Oản Oản là, xưng hô của nữ nhân này đối với Tư Dạ Hàn, "A Cửu"?
Tiếng xưng hô này... cũng quá thân mật rồi đấy!?
Một bên, Tư Dạ Hàn lạnh lùng nhìn về phía cô ta, ánh mắt không hề có một chút nhiệt độ nào: "Quản lý Ân, bảo đảm của tôi có phải là tạm thời hay không, không phải là do ngài định đoạt! Ngài vượt quyền!!"