“Tiếp tục giải! Trực tiếp theo vị trí này, cắt một dao xuống!” Hầu Mậu Phong đã dự tính trước trong lòng mở miệng nói.
“Vâng ông chủ!” Người giải thạch gật đầu lên tiếng, xoa xoa bàn tay, bắt đầu cắt một dao mấu chốt này.
Ánh mắt mọi người đều đã rơi vào trên tay người giải thạch, trên mặt Hoàng Thế Hâm đầy vẻ kích động cảm giác không một lời nào có thể miêu tả được...
Âm thanh máy cắt vù vù...
Người giải thạch cắt khối đá ra làm đôi, cắt đến chỗ cuối, sau đó thật cẩn thận dùng nước rửa sạch bụi bẩn.
Rốt cục, cấu tạo bên trong của khối đá thô giá cao nhất xuất hiện hoàn toàn trước mặt mọi người - -
Người giải thạch của Tập Hợp phường tụ tay mình, hoàn toàn cắt ra một khối nguyên liệu màu xanh biếc, Hầu Mậu Phong cố ý dùng đền pin chiếu ánh sáng mạnh, mà ở dưới ánh sánh mạnh, nguyên liệu này, xanh biếc không tả nổi, xa hoa.
“Đế vương lục?!”
Thấy thế, tâm tình Hoàng Thế Hâm rất kích động.
Ngoài Hoàng Thế Hâm, ngay cả người người giải thạch Vương Hộ cùng Vạn Hạc Vân cũng không nhịn được kinh ngạc.
Đế vương lục chính là một trong những nguyên liệu đổ thạch quý nhất của Miến Điện, mà còn cắt ra sợ rằng ước chừng đến mấy chục cân!
“Đi tìm chuyên gia qua xem xét đi!” Hầu Mậu Phong vội vàng nói về phía cửa hàng.
Nghe thấy tiếng, mấy người nhân viên nghiệp vụ, lập tức rời khỏi Tập Hợp phường.
Giờ phút này, Tiết Lệ cùng đoàn chuyên gia nhìn Diệp Quán Quán đã vượt qua sự tức giận.
Đây chính là Đế vương lục đó! Lại còn là khối Đế vương lục lớn như vậy nữa!
“Ha ha ha, diệp tiểu thư, chỉ sợ là làm cho cô thất vọng rồi!” Hoàng Thế Hâm nhìn về phía Diệp Quán Quán cười nói.
Hầu Mậu Phong cũng cười nhạo: “Không biết kết quả của nhóm đá thô này của Diệp tiểu thư như thế nào rồi?”
Diệp Quán Quán không để ý đến đám người Hầu Mậu Phong, quay đầu nhìn về phía Vạn Hạc Vân hỏi: “Ông chủ Vạn, chúng ta còn mấy khối đá vậy?”
Sắc mặt Vạn Hạc Vân rất khó coi phải mở miệng: “Chỉ.... .....Rốt cuộc chỉ còn có một khối.....”
Mới vừa rồi bọn họ lại cắt một khối nữa, lại sụp đổ.
Nhiều khối đá như vậy, cho dù không có chất lượng cao như Tập Hợp phường, nhưng cũng là ông ngàn chọn vạn tuyển ra, kết quả là ngay cả một khối giống dạng tảng đá cũng đều không có giải ra được.
Cõ lẽ, ông thật sự không thích hợp tiếp tục làm ăn trong ngành này được nữa...
“Ha ha ha...” Hầu Mậu Phong vừa nghe, cười to ngay tức khắc: “Diệp tiểu thư, tôi thấy cô mới là người chân chính không thu về được vốn gốc đi! Giải đi, không phải còn một khối sao? Như thế nào, không dám rồi hả?”
“Diệp tiểu thư...” Vạn Hạc Vân không biết nên nói cái gì, sắc mặt vô cùng áy náy.
“Không phải còn một khối sao, giải tiếp đi!” Sắc mặt Diệp Quán Quán tùy ý mở miệng.
“Thầy Vương, giải đi...”Sắc mặt Vạn Hạc Vân suy sụp.
“Được.” Vương Hộ gật đầu, bắt đầu hành động.
Khối nguyên liệu này cũng rất lớn, phải gần cả trăm cân, là một khối màu đen điển hình, cũng là một khối quý nhất trong đống đá này.
Máy móc bắt đầu hoạt động, đánh cuộc khối nguyên liệu gần một trăm cân, bắt đầu thong thả cắt.
Thời gian theo tùng giây từng phút trôi qua màu sắc dần dần lộ ra, trái tim Vạn Hạc Vân dần chìm xuống đáy cốc...
Xong rồi... Sụp đổ rồi...
“Ha ha ha, trước người phụ nữ này còn nói được lời thề son sắc, tôi còn tưởng rằng bên trong khối áp trục này có cái gì tuyệt vời lắm? Kết quả liền là giống với Hoàng phỉ?”
Phỉ Thúy màu vàng trong Phỉ Thúy xem như là loại kém nhất.
“Cho nên, người phụ nữ này bỏ ra nhiều tiền như vậy, cuối cùng giải ra chỉ là Hoàng phỉ bỏ đi?”
Giờ phút này, mọi người thấy khối đá nguyên liệu một trăm cân kia giải ra, nhao nhao cất tiếng cười.