Diệp Oản Oản trợn tròn mắt, đếm lại mấy lần, xác định mình không hề đếm sai, 100 triệu...
Vào giờ phút này, Diệp Oản Oản nuốt nước miếng một cái. Nhiệm vụ cấp SSS, chưa bao giờ nghe, trước giờ chưa từng thấy. Đây chẳng lẽ là một cấp bậc nhiệm vụ mới, có độ khó được thiết lập dành riêng cho Dịch Thủy Hàn tại Độc Lập Châu sao?
Còn nữa, 100 triệu điểm cống hiến lính đánh thuê vinh dự là cái quỷ gì? Thế này cũng quá khoa trương rồi…
Chỉ bất quá, loại nhiệm vụ cấp SSS này, theo Diệp Oản Oản là thập phần hài hước. Tại Độc Lập Châu, ai có thể giết chết Cẩu Tạp Chủng Dịch Thủy Hàn?
Loại nhiệm vụ căn bản là không thực tế này, đừng nói là 100 triệu điểm cống hiến, cho dù có là một tỉ, mười tỉ, trăm tỉ, cũng không có ý nghĩa gì!
Diệp Oản Oản sau một thoáng trầm tư, bước nhanh về phía trước, ngay trước mắt mọi người, tiện tay xé xuống ba tờ giấy niêm phong.
[ Nhiệm vụ cấp S: Lấy được tóc của Tu La Chủ, sau khi hoàn thành nhiệm vụ khen thưởng 10.000 điểm cống hiến lính đánh thuê vinh dự ]
[ Nhiệm vụ cấp S: Lấy được đồ vật tùy thân của Kỷ Hoàng, một chiếc nhẫn đồng cổ, sau khi hoàn thành khen thưởng 10.000 điểm cống hiến lính đánh thuê vinh dự. ]
[ Nhiệm vụ cấp A: Đi Hoa quốc, đánh tan nhóm lính đánh thuê đào ngũ, nhận được 5.000 điểm cống hiến lính đánh thuê vinh dự ]
Hai nhiệm vụ liên quan tới Tu La Chủ và Kỷ Tu Nhiễm rất đáng tiền, nếu như có thể hoàn thành, trong nháy mắt nàng liền có 20.000 điểm cống hiến rồi! Diệp Oản Oản nghĩ tới đây, có chút vui thích trong lòng.
Khen thưởng của nhiệm vụ cấp A mặc dù có hơi ít, nhưng bất kể như thế nào, con ruồi có nhỏ đi nữa thì cũng là thịt. Mà mình thì đằng nào cũng phải sớm trở về Hoa quốc, có thể mượn cớ này và tiện đường làm nhiệm vụ luôn.
Thời hạn đến nửa năm của vụ án mạng kia, đã không còn bao nhiêu thời gian. Hành trình quay trở lại Hoa quốc, phải càng nhanh càng tốt, đã không còn có biện pháp tiếp tục trì hoãn nữa rồi.
Cha Diệp Thiệu Đình, và Diệp Mộ Phàm còn lại không nhiều thời gian. Bọn họ còn đang đợi mình!
Trừ chuyện của cha Diệp Thiệu Đình và Diệp Mộ Phàm cần giải quyết ra, còn có chuyện khác cũng cần nàng xử lý sớm.
Mà trừ Diệp gia ra, còn phải nhìn một chút xem hiện tại Tư gia rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?
Khiến cho Diệp Oản Oản có chút không cách nào hiểu được chính là, nếu như Tu La Chủ thật sự là Tư Dạ Hàn, rõ ràng sẽ biết được tình hình của Tư gia. Với năng lực của Tu La Chủ, hoàn toàn có thể dùng một ngón tay đem bọn phản loạn Tư gia nghiền thành cặn bã. Vì sao anh ta lại thờ ơ không động lòng.
Người bên cạnh thì không nói. Tu La Chủ không thèm quan tâm, Diệp Oản Oản có thể hiểu được. Nhưng mà thời điểm Diệp Oản Oản ở tại Hoa quốc từng nghe rằng tình cảnh của bà nội cũng không được ổn lắm. Nếu như Tu La Chủ là Tư Dạ Hàn mà nói, vì sao ngay cả bà nội mình mà anh ta cũng chẳng thèm ngó ngàng gì tới?
Không quan tâm tới bà nội ruột của chính mình, Diệp Oản Oản quả thực có chút không cách nào hiểu nổi.
Trong lúc Diệp Oản Oản còn đang trầm ngâm, chung quanh lại rối loạn tưng bừng.
"Con bà nó! Tử Thần sư huynh trở lại rồi!"
"Trời đất, trận chiến này..."
"Người kia chính là Tử Thần sư huynh của học viện Xích Diễm chúng ta? Toàn bộ học viện Xích Diễm, chỉ sợ rằng danh tiếng của Tử Thần sư huynh là lớn nhất rồi đi..."
"Nào chỉ là Tử Thần, anh ta còn là người thừa kế một trong tứ đại thế gia Độc Lập Châu, Thẩm gia đại công tử..."
Trong tứ đại thế gia Độc Lập Châu, Thẩm gia là thế gia đặc thù nhất. Gia tộc này dựa vào tài phú kinh người mà hô phong hoán vũ tại Độc Lập Châu.
Mà tam đại học viện của Độc Lập Châu, cơ hồ đều có liên hệ mật thiết cùng với Thẩm gia. Vô luận là học viện Xích Diễm, hay là học viện Tinh Dương, đều được Thẩm gia dùng tiền bạc tài trợ.
Thẩm gia chủ có hai đứa con trai, một đứa con gái, phân biệt học tập tại tam đại học viện lính đánh thuê. Mà Thẩm gia đại công tử, học tại học viện Xích Diễm.
Ở trong tam đại học viện lính đánh thuê, trừ những vị lính đánh thuê hàng đầu có thực lực khủng bố ra, thì người không thể trêu chọc nhất, chỉ còn lại ba vị đại lão của Thẩm gia mà thôi…