Diệp Oản Oản thấy Dịch Thủy Hàn không phản ứng chút nào, lại tiếp tục thêm mắm thêm muối: "Hơn nữa, cái gã Tu La Chủ kia còn nói, tốt nhất không nên để cho hắn tại Độc Lập Châu gặp phải anh. Nếu không, để cho anh hối hận được sinh ra đời..."
Diệp Oản Oản lải nhải không ngừng, nói cả nửa ngày, nhưng mà Dịch Thủy Hàn lại vẫn không hề để ý tới chút nào, cứ như là Diệp Oản Oản đang nói với không khí vậy.
Diệp Oản Oản nhìn chằm chằm Dịch Thủy Hàn, hơi nhíu mày. Chính mình chém gió nhiều như thế, có lẽ nào anh chàng Dịch Thủy Hàn đã ngủ thiếp đi rồi…
Chỉ chốc lát sau, Dịch Thủy Hàn rốt cuộc mở miệng: "Chuyện cô muốn nói với tôi, chính là những thứ này sao?"
Thấy Dịch Thủy Hàn rốt cuộc mở miệng, Diệp Oản Oản gật đầu liên tục, nói: "Đúng vậy! Dịch đại hiệp, Tu La Chủ mạo phạm và gièm pha anh như vậy, nếu như tôi là anh, nhất định sẽ không bỏ qua...
Hôm nay chạng vạng tối, Tu La Chủ cử hành một buổi hội nghị, đến lúc đó, hắn ta nhất định sẽ tự mình trình diện. Dịch đại hiệp nếu như tức giận, tôi có thể dẫn anh đi tìm Tu La Chủ luận bàn một chút..."
Chỉ cần Dịch Thủy Hàn tức giận đồng ý, vậy thì mục đích của nàng liền coi như là đạt được.
"Không tức!" Dịch Thủy Hàn hờ hững mở miệng nói: "Tôi chưa bao giờ tự nhận mình là đệ nhất thiên hạ. Những thứ hư danh này, nếu như cô thích, cũng có thể tự nhận …"
Nghe vậy, khóe miệng Diệp Oản Oản hơi hơi rúm lại. Thật đúng là…lòng bao dung thật là bao la…Hic hic!!
Trước đó liền nghe, Dịch Thủy Hàn chỉ động thủ đối với cổ tộc, về phần thế lực khác cổ tộc, cho tới bây giờ đều không rảnh để ý. Chỉ cần ngươi không phải ở ngay trước mặt Dịch Thủy Hàn mắng chửi hắn, Dịch Thủy Hàn tuyệt đối không thèm để ý...
"Dịch đại hiệp, anh... anh không cân nhắc một chút sao?" Diệp Oản Oản có chút không cam lòng.
"Tôi chỉ có hứng thú với cổ tộc, nếu như cô có tin tức cao tầng của cổ tộc ra cửa, có thể nói với tôi." Dịch Thủy Hàn nói.
Diệp Oản Oản: "..."Coi như nàng thật có tin tức cao tầng cổ tộc đi ra khỏi cửa, chắc chắn nàng cũng không dám nói với Dịch Thủy Hàn! T R U Y E N F U L L . V N Vạn nhất Dịch Thủy Hàn đem vị cao tầng cổ tộc kia giết chết, vậy cổ tộc này sẽ không tìm Dịch Thủy Hàn, mà nhất định sẽ đến tìm mình…
"Đúng rồi!"
Bỗng nhiên, Dịch Thủy Hàn tháo tấm chụp mắt xuống, rời khỏi ghế sa lon, từ trong tủ lạnh lấy ra một bình thức uống, đưa cho Diệp Oản Oản, nói: "Nếm thử rượu mạnh tôi tự mình ủ một chút, mùi vị cũng không tệ!"
Diệp Oản Oản nhận lấy bình rượu, khóe miệng hơi rúm lại. Đã từng thử qua một lần, chắc chắn sẽ không quên…
Đối với rượu mà Dịch Thủy Hàn chưng cất, Diệp Oản Oản đã thấu hiểu rất rõ, hoàn toàn là đường hoá học đổ thêm nước.
"Được! Vậy chờ tôi trở về, từ từ thưởng thức..." Diệp Oản Oản dứt lời, xoay người định rời khỏi.
"Chậm đã." Bỗng nhiên, Dịch Thủy Hàn gọi Diệp Oản Oản lại.
"Dịch đại hiệp, sao vậy?" Diệp Oản Oản hiếu kỳ hỏi.
"Tôi có một tiểu đồ đệ, gọi là Nhiếp Đường Tiêu, là tiểu thiếu gia một trong tứ đại thế gia Độc Lập Châu, Nhiếp gia." Dịch Thủy Hàn tháo tấm chụp mắt xuống, chậm rãi mở miệng.
Nghe được lời nói này, Diệp Oản Oản nhất thời sững sờ tại chỗ, Đường Đường... là tiểu đồ nhi của Dịch Thủy Hàn?
Sao lại thế này?
Diệp Oản Oản nhìn Dịch Thủy Hàn, cũng không nói chuyện, mà lại chờ nghe nói tiếp.
"Đồ nhi đó của tôi, từ nhỏ chưa từng được gặp mẹ, trước đó vài ngày từng tìm tới tôi, nói cho tôi biết mẹ của nó đã về nhà. Chỉ bất quá, tiểu đồ nhi kia của tôi hơi có chút hoài nghi thân phận của mẹ, muốn nhờ tôi giúp nó điều tra một chút!" Dịch Thủy Hàn chậm rãi mở miệng nói.
Đối với chuyện này, Diệp Oản Oản cũng hơi hiểu một chút. Mẹ của Đường Đường sau khi trở lại, Đường Đường dường như trong lúc nhất thời có chút khó mà tiếp nhận. Nhưng khiến cho Diệp Oản Oản không nghĩ tới chính là, Đường Đường lại là đồ nhi của Dịch Thủy Hàn, hơn nữa từng nhờ cậy Dịch Thủy Hàn trợ giúp điều tra thân phận của mẹ mình.
Chuyện này cũng thật trùng hợp...