Nghe tiếng, người đàn ông và Phong Huyền Diệc hai mắt nhìn nhau một cái. Hai người đều có chút bất đắc dĩ.
"Vô Ưu tiểu thư, trí nhớ của cô thiếu sót, cho nên, chuyện giữa Nhiếp gia và Lăng gia, có khả năng không nhớ được." Phong Huyền Diệc thở dài, chợt hướng về phía Diệp Oản Oản, bắt đầu giải thích.
"Vô Ưu tiểu thư, lão gia tử Lăng gia, thật ra chính là ông nội của cô, là cha của gia chủ Nhiếp gia đương nhiệm." Phong Huyền Diệc giải thích.
Diệp Oản Oản mặt đầy mộng bức, gia chủ Nhiếp gia... Con mịa nó, gia chủ Nhiếp gia không phải là họ Nhiếp sao, có quan hệ gì với Lăng gia?
"Năm đó, ông ngoại của cô, cũng là gia chủ một đời trước của Nhiếp gia, sau khi trở thành Hội trưởng Võ Đạo Liên Minh Công Hội, liền giao lại quyền hành Nhiếp gia cho mẹ của cô, Nhiếp gia và Lăng gia, vốn là đối thủ một mất một còn lớn nhất Độc Lập Châu của nhau. Lão gia tử Lăng gia và ông ngoại của cô, như nước với lửa. Lăng gia và Nhiếp gia, từng xảy ra va chạm lớn nhỏ, đánh nhau rất nhiều lần..."
Diệp Oản Oản cũng không hề nói gì, chỉ lắng nghe Phong Huyền Diệc giải thích.
"Mẹ của cô sau khi kế thừa Nhiếp gia, lại cùng một người con trai của lão gia tử Lăng gia yêu nhau... Sau khi ông ngoại của cô biết được, nổi trận lôi đình, dùng đủ loại thủ đoạn ngăn cản Lăng gia và Nhiếp gia thông gia, nhưng... lại không có hiệu quả gì.
Mà cha của cô vì để tỏ lòng thành ý của mình, chủ động thoát ly khỏi Lăng gia, thậm chí còn đổi họ của mình từ Lăng thành Nhiếp..." Phong Huyền Diệc thấp giọng nói.
Diệp Oản Oản: "..." Vạn vạn không ngờ tới, cha mẹ lại còn có một đoạn chuyện tình xưa kinh thiên động địa như vậy.
"Ông ngoại của cô thấy gạo sống nấu thành cơm chín, trong cơn nóng giận, hoàn toàn đoạn tuyệt tất cả quan hệ cùng Nhiếp gia, hơn nữa không cho phép bất luận kẻ nào nhắc đến quan hệ của ông ta và Nhiếp gia." Phong Huyền Diệc tiếp tục nói.
Vào giờ phút này, một đoạn hồi ức chợt hiện ra ở trong đầu của Diệp Oản Oản.
Ông lão ôm lấy một cô bé đang khóc thút thít, nói với cô bé, cha mẹ cô không xứng làm người...
Đến lúc này, Diệp Oản Oản mới hiểu được, vì sao ông ngoại lại tức giận đến như vậy.
Nghĩ cũng đúng, địch nhân cả đời mình, con trai của hắn lại cưới con gái của mình, còn giao lại Nhiếp gia của mình cho người ngoài. Chuyện này nếu đổi lại là ai, chỉ sợ cũng không chịu nổi.
"Ngày xưa khi Vô Ưu tiểu thư còn bé, ông ngoại của cô vì trừng phạt cha mẹ cô, đã mang cô đi ra ngoài nuôi dưỡng, không cho phép cô trở về Nhiếp gia, gặp cha mẹ. Mãi cho đến khi Vô Ưu tiểu thư lớn lên, mới trở về Nhiếp gia mấy lần, từng ở lại đó một đoạn thời gian." Phong Huyền Diệc nói.
"Tôi hiểu rồi..." Diệp Oản Oản khẽ vuốt cằm.
Khó trách, cái anh chàng Phong Huyền Diệc này rõ ràng là người của Lăng gia, sau khi đến Nhiếp gia, lại đổi họ Lăng thành họ Phong. Đây hoàn toàn là bởi vì, quan hệ giữa hai nhà này, quá sức đặc thù rồi.
Bây giờ, Lăng gia cũng không nhìn nhận gia chủ Nhiếp gia, cũng tương đương với hoàn toàn đoạn tuyệt quan hệ cùng với gia chủ Nhiếp gia.
Nhưng Lăng gia đối xử với nàng và Nhiếp Vô Danh, lại vô cùng nhớ mong. Nếu không, lão gia tử cũng sẽ không để cho Phong Huyền Diệc ở cùng bên cạnh Nhiếp Vô Danh.
"Vô Ưu, ông ngoại của con... Hiện tại có tin tức không?"
Chỉ chốc lát sau, người đàn ông nhìn về phía Diệp Oản Oản, mở miệng hỏi.
Nghe tiếng, Diệp Oản Oản lắc đầu một cái: "Đoạn ký ức này, con đã hoàn toàn quên mất... Ngay cả việc ông ngoại mất tích như thế nào cũng không rõ ràng."
"Được, những chuyện này tạm lại không đề cập tới nữa. Sau khi lão gia tử biết con trở lại Độc Lập Châu, kích động hưng phấn vô cùng, vẫn đều đang luôn mong ngóng, đợi con trở về Lăng gia." Người đàn ông nói.
"Lăng Bá... Chờ khi con có thời gian, nhất định sẽ trở về..." Diệp Oản Oản suy nghĩ một chút, mở miệng đáp.