Cung Húc ném miếng khoai tây chiên xuống, giơ nắm đấm nhảy dựng lên: "Đệt! Ngươi con mẹ nó đang nói chuyện với ai đấy! A miêu a cẩu gì cũng dám dùng loại thái độ này nói chuyện với chúng ta à! Tìm chết hả!!"
Khoảng thời gian này, mấy người kia đều rất an phận, ngay cả Cung Húc cũng thu liễm tính tình không ít.
Nữ phụ tá kia còn tưởng rằng lần này cũng sẽ giống như lúc trước, không nghĩ tới Cung Húc đột nhiên nổi nóng lên. Ả ta sợ hết hồn, theo bản năng rụt về sau một cái.
Bất quá, rất nhanh cô ta liền đứng thẳng người, đầy khinh bỉ nhìn mấy người kia, mặt đầy ngạo nghễ mở miệng, "Tôi dĩ nhiên không phải là cái thá gì cả, cậu chỉ cần biết Thiệu Hành nhà chúng tôi là người cậu không đắc tội nổi là được!
Về phần các người là ai? A, không phải là một đám chó nhà có tang hết thời sao? Hù ai đấy! Nếu như không phải là Thiệu Hành nhà chúng tôi tâm địa tốt, nể mặt cùng chung một công ty, cậu nghĩ các cậu có tư cách được mời đến dự tiệc sinh nhật của anh ấy à?"
Tròng mắt của Cung Húc đã rất nhanh sắp trợn lên tới bầu trời rồi: "Cùng một công ty cái con chó! Ai cùng một công ty với các người, bớt tự trét vàng lên mặt của mình đi! Chư Thần Thời Đại của bổn thiếu gia là thứ mà loại công ty rác rưởi như Hoàng Thiên Giải Trí có thể sánh bằng sao?"
Thiệu Hành là nghệ sĩ của Hoàng Thiên Giải Trí, bởi vì ôm được bắp đùi của tập đoàn Tinh Thần mà nhanh chóng nhảy lên thảm đỏ.
Sau khi Chư Thần Thời Đại bị thu mua, Diệp Y Y vì lấy lòng Thiệu Hành, chèn ép đủ loại tài nguyên của Chư Thần Thời Đại, để cho Thiệu Hành hít ké chút độ hot của đám người Hàn Thiên Vũ, thổi phồng hắn ta thành siêu sao.
Giẫm đạp lên đầu bọn họ, lại còn không ngại mặt dày, tự sướng rằng vì có lòng tốt nên mới mời bọn họ tới tiệc sinh nhật của hắn, giúp hắn ca hát, biểu diễn.
Bàn về độc mồm độc miệng, Cung Húc còn chưa từng thua ai.
Nữ phụ tá vớ vẩn kia bị chọc tức, liên tục cười lạnh, "Cung thiếu gia thật là thật can đảm nha, Hoàng Thiên Giải Trí cậu không sợ, vậy còn tập đoàn Tinh Thần thì sao?"
Tập đoàn Tinh Thần có vô số sản nghiệp dưới cờ, Tinh Thần Giải Trí chỉ là một trong số đó. Mà ông ngoại của Thiệu Hành, là lão tổng của một phân bộ nào đó của tập đoàn Tinh Thần.
Có tầng quan hệ con ông cháu cha này, Thiệu Hành trong giới giải trí, có thể nói là không một ai dám trêu chọc.
Dù sao, không ai muốn đi đắc tội với loại quái vật khổng lồ như Tập đoàn Tinh Thần.
Thiệu Hành trước đó chơi mấy ngày tại Tinh Thần Giải Trí, không nóng không lạnh, cảm thấy vô vị, nên quay trở về tiếp tục sự nghiệp làm công tử bột của mình. Sau đó cũng không biết Diệp Y Y dùng thủ đoạn gì, lại đào được Thiệu Hành về Hoàng Thiên Giải Trí.
Thế lực Hồng Hưng Hội nào có đáng sợ bằng Tập đoàn Tinh Thần, vì vậy cô ta đương nhiên muốn ôm lấy bắp đùi càng to hơn.
"Tập đoàn Tinh Thần chỉ là thứ..."
Cung Húc còn chưa dứt lời, Hàn Thiên Vũ đã chạy tới trước mặt của hắn ta, ngăn cản câu nói kế tiếp của hắn, phong khinh vân đạm nói với tiểu trợ lý kia, "Biết rồi, chúng tôi sẽ đến đúng giờ."
"Hừ, coi như các người thức thời! Động tác nhanh nhẹn lên một chút, nếu làm trễ nãi thời gian, chọc giận Thiệu Hành, đừng trách tôi không nhắc nhở các người trước! Đúng rồi, Thiệu Hành đã nói, người trong danh sách mời tối nay, không được thiếu lấy một người, toàn bộ nhất định đều phải trình diện!" Tiểu trợ lý nói xong, liền lắc eo, ngoáy đít, nhấc giày cao gót bước lộp cà lộp cộp rời đi.
"Đệt! Thiên Vũ ca, làm sao anh phải đáp ứng cô ta! Chỉ là một bữa tiệc sinh nhật vớ va vớ vẩn, lại có thể bắt bổn thiếu chạy đi ca hát biểu diễn trợ hứng cho hắn ta! Xem bổn thiếu gia là hát rong sao? Diệp ca ca nếu biết được, sẽ đau lòng vì tôi chết mất! Nếu muốn thì các người đi đi, tôi đây không đi đâu!"
Giang Yên Nhiên đầy khó xử nhìn Cung Húc một cái, cố gắng trấn an, "Chẳng qua chỉ là đi tham gia một bữa tiệc sinh nhật mà thôi, cũng không có gì! Nghề này của chúng ta vốn là phải thường xuyên tham gia những buổi xã giao như thế này mà!"