Tống mẹ tới quá đột ngột Giang Yên Nhiên tránh không kịp, cứ như vậy mà bị một cái tát nặng nề vào mặt.
Toàn bộ hội trường đang huyên náo thoáng chốc lại trở nên yên lặng như tờ.
Tống mẹ chỉ vào mặt Giang Yên Nhiên bắt đầu tức miệng mắng to nói “Đồ tiểu tiện nhân vong ân phụ nghĩa, một nhà của cô đều là hàng phế phẩm! Ban đầu ba ba cô muốn cùng Tử Hàng nhà chúng ta kết thông gia từ bé, bây giờ được thế liền đem người một cước đá văng, xé bỏ hôn ước trèo cành cao khác, thật sự xem Tống gia chúng ta là người dễ dàng bị người khác khi dễ lắm phải không?
Cô ngược lại nói cho ta biết một chút đi, cô sau lưng Tử Hàng của chúng ta cấu kết với đồ mặt trắng nhỏ nào đó? Đứa đó họ Sở đúng hay không? Giang Hải Triều dạy con gái mình thật là tốt a! Có hôn ước còn ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, ngồi không đến khi có tiền liền đem Tử Hàng của chúng ta một cước đá văng, còn đem công trình vốn thuộc về nhà của chúng ta đoạt đi, muốn đem Tống gia chúng ta ép vào trong chỗ chết!
Ngày thường tôi đem cô trở thành đại tiểu thư để cung phụng, cô thật đúng là coi mình thành phượng hoàng rồi, bàn về tài mạo bàn về đức hạnh, có có chỗ nào xứng với con trai của tôi chứ! Nếu không phải bị cô làm cho trễ nãi, con của tôi sớm đã tìm được chỗ tốt hơn! Con của tôi đối với cô một lòng một dạ, cô lại còn không biết điều, ngại ba ngại bốn nói con tôi không đúng!”
Tống mẹ miệng lưỡi lưu loát mà ở nơi đó hùng hùng hổ hổ nói, càng nói càng khó nghe, Giang Yên Nhiên kính trọng đối phương là trưởng bối, từ đầu tới cuối đều không nói tiếng nào, thân thể tinh tế run rẩy, trên mặt trở nên hoảng hốt cùng chết lặng.
Cô làm sao cũng không nghĩ ra, ngày bình thường Tống a di đối với chính mình ôn hòa từ ái như vậy, trong lòng cô, cô đã xem bà thành người mẹ thứ hai của mình mà đối đãi, người như vậy lại có thể nói ra lời ác độc như vậy sao.
Chẳng lẽ cho tới nay biểu hiện yêu thích của bà đối với mình tất cả đều là giả sao?
Cô từ đầu tới cuối đều cảm thấy là cô không xứng đáng với Tống Tử Hàng…
Trong đám người, ánh mắt của Diệp Oản Oản tại chỗ gò má sưng đỏ của Giang Yên Nhiên chớp mắt một cái, đáy mắt xẹt qua một tia ánh sáng lạnh lẻo, ngay sau đó, cô đột nhiên cất giọng nói khoa trương, lớn tiếng kinh hô lên ——
“Trời ơi! Giang Yên Nhiên cùng Tống Tử Hàng lại có hôn ước? Cái này làm sao có thể a!”
Tống mẹ còn đang mắng người lại nghe có người nghi ngờ, nhất thời càng thêm sức, quét mắt nhìn tất cả mọi người đang đứng tại chỗ một cái, lời thề son sắt mà mở miệng nói, “Làm sao không có khả năng! Tiểu tiện nhân này có phải hay không gạt người nói cô ta cùng Tử Hàng nhà chúng ta không có tí liên quan nào?
Tôi nói cho các ngươi biết, hài tử hai nhà chúng ta từ nhỏ đã có hứa hôn lúc còn trong bụng mẹ, gia trưởng hai bên tất cả đều xem qua đã biết là nam và nữ, còn có trao đổi qua danh thiếp đấy! Trong lòng chúng ta có người nào không biết hai người bọn họ đều đã là một đôi!
Con của tôi đối tốt với cô ta như vậy, một cách toàn tâm toàn ý xem cô ta như công chúa mà cưng chiều, cô ta làm sao có mặt nào mà phủ nhận? Các ngươi nhìn cho rõ ràng bộ mặt thật của tiểu tiện nhân này đi! Sau lưng con của tôi bên ngoài lăng nhăng… Còn ỷ vào đại nghiệp của gia đình mình muốn đem công ty chúng ta phá sản! Trong thiên hạ tại sao có thể có nữ nhân ác độc như vậy chứ!”
Ách…
Nghe được Tống mẹ nói ra lời nói này, tất cả mọi người đang vây xem đều ngây ngô ở nơi đó.
Cmn! Bà ta đang đứng ở đó nói cái gì vậy?
Tống Tử Hàng cùng Giang Yên Nhiên thật sự có hôn ước!
Bà ta lại còn nói… Đọc full tại truyen.one nhé. Nói Tống Tử Hàng đối với Giang Yên Nhiên một lòng một dạ?
Tống mẹ phát hiện ánh mắt những người chung quanh nhìn lấy chính mình có cái gì rất không đúng, nhưng lại không hiểu rốt cuộc có vấn đề chỗ nào.
Diệp Oản Oản giễu cợt nhìn bà ta một cái, nhất thời dùng một bộ dạng đáng thương cực kỳ cùng giọng nói chất vấn mở miệng nói, “không có khả năng! Vị này a di, người nhất định là đang nói láo! Bạn gái hiện nay của Tống Tử Hàng rõ ràng là Trầm Mộng Kỳ, hắn cùng Giang Yên Nhiên không có quan hệ gì a!”
Tống mẹ làm sao có thể chịu đựng được loại nghi ngờ này, nhất thời giận dữ, không chút nghĩ ngợi liền mở miệng nói, “Tôi nói láo sao! Tôi là mẹ của Tống Tử Hàng! Tôi nói mà còn có thể là giả sao! Rõ ràng là cái tiểu tiện nhân này đang gạt người! Trầm Mộng Kỳ là người nào? Ngươi đang nói hưu nói vượn cái gì đó?”