Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (full) - Dị bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 632

Nghe thấy giọng nói dịu dàng của Quan Triều Viễn , Tô Lam vẫn không dám tin tưởng.

“Không sao, chúng ta xuống tầng ăn cơm đi, tôi nấu tôm chao cho anh.”

*Trời ơi, em không thoải mái thì không cần nấu cơm cho tôi nữa, không phải là còn bọn họ sao?”

Hai người cùng nhau xuống tầng, khi ăn cơm cũng cực kỳ hài hòa.

Mấy lần liền, Tô Lam sắp hỏi ra thành lời, nhưng vẫn nhịn xuống.

Thật ra, dì Phương nói cũng đúng, khó khăn lắm hai người mới làm lành, chuyện đã qua thì đừng hỏi nữa Vì Tô Lam không khỏe, Quan Triều Viễn đã tấm từ sớm, định đi ngủ sớm với cô.

Nằm trên giường, Quan Triều Viễn kéo chăn cho Tô Lam.

“Hôm nay em không khỏe, không bắt nạt em nữa, ngủ sớm đi, ngày mai sẽ không Sao nữa.”

Quan Triều Viễn sáp tới, khẽ hôn lên môi Tô Lam.

“Ngủ đi, ngủ ngon”

Quan Triều Viễn ôm Tô Lam vào lòng.

Nhưng Tô Lam mãi vẫn không ngủ được, đầu óc rất rối loạn.

Có những chuyện, không phải muốn cho qua là có thể cho qua, nghẹn trong lòng rất khó chịu.

Nếu như, lúc đầu Quan Triều Viễn không muốn sinh con, cho cô uống thuốc tránh thai thì đã đành, có khả năng lúc đó anh vẫn chưa yêu cô.

Nhưng hiện giờ Tô Lam cũng hơi chần chữ, “Tôi có một vấn đề muốn hỏi anh”

“Hả? Còn chưa ngủ sao?”

“Buổi chiều nằm một lúc, giờ còn chưa ngủ được, chúng †a nói chuyện đi.”

“Được” Quan Triều Viễn xoay người về phía Tô Lam, hai người đối mặt với nhau.

*Tôi muốn hỏi anh một vấn đề, anh phải trả lời thành thật”

“Em hỏi đi”

“Bây giờ anh thật sự muốn sinh con sao?”

Quan Triều Viễn sững sờ, đôi mắt màu lam xẹt qua tia ngạc nhiên “Sao đột nhiên lại hỏi vấn đề này?”

“Tôi nghĩ, có phải là vì tôi luôn nói sinh con sinh con, anh vì tôi nên mới sinh con, chứ không phải là bản thân anh muốn sinh. Nếu là như thế, trong lòng tôi cũng không thoải mái, hiện giờ rất nhiều đàn ông đều không muốn sinh con sớm”

“Lúc đầu tôi không muốn sinh con sớm như thế, thế nhưng, không phải còn Kiêm Mặc sao? Sinh sớm cũng tốt, nhân lúc còn trẻ, nhưng tôi vẫn muốn nói, chờ sức khỏe em tốt hơn một chút đã rồi nói.”

“Vậy… anh muốn sinh con gái, hay là con trai?”

Mắt Quan Triều Viễn lóe lên, không phải Tô Lam không nhìn thấy.

“Đều được, tùy em.”

Tô Lam đang định tiếp tục nói gì đó, Quan Triều Viễn liền ngáp một cái.

“Hôm nay tôi mệt, ngủ sớm đi, có được không?”

“Được, ngủ sớm đi”

Quan Triều Viễn xoay người đi, quay lưng về phía Tô Lam trong lòng cực kỳ không thoải mái.

Mỗi khi Tô Lam muốn sinh con, trong lòng anh liền đấu tranh dữ dội.

Mấy lần anh rất muốn nói, thật ra anh căn bản không muốn sinh con!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK