Chương 3506
Đương nhiên cũng bao gồm tiệm bánh ngọt nho nhỏ trong bức hình.
Khi đó, Tống Chỉ Manh đã mang thai chín tháng.
Hai người bọn họ ở trong tiệm bánh ngọt nhỏ đó, để lại kí ức tốt đẹp nhất.
Hai người tự mình làm bánh ngọt tặng cho đứa con trong bụng.
Khi đó, Khúc Thương Ly mất rất nhiều sức để thuyết phục Tống Chỉ Manh sau khi sinh con sẽ mang con về thủ đô, để Khúc Thương Ly xin lỗi người lớn nhà họ Tống.
Sau đó Tống Chỉ Manh bị quyết tâm của Khúc Thương Ly làm cảm động, cô ấy khóc, ôm lấy Khúc Thương Ly, gật đầu đồng ý.
Ngày đó là sinh nhật của Tống Chỉ Manh.
Khúc Thương Ly giấu cô ấy rời khỏi phòng trọ nhỏ của hai người, muốn đi mua một chiếc nhẫn kim cương cầu hôn cô ấy, tạo cho cô ấy một bất ngờ.
Nhưng khi anh ấy mua nhẫn trở về, trong căn phòng nhỏ đã trống không, không thấy bóng dáng Tống Chỉ Manh đâu nữa.
Chỉ có một tờ giấy Tống Chỉ Manh để lại, cụ thể bên trên đã viết gì, Khúc Thương Ly không muốn nhớ lại Đại ý chính là, nhà họ Tống sắp xếp một đối tượng tốt hơn cho cô ấy, cô ấy không muốn ở lại thành phố Ninh Giang chịu khổ nữa, nên lựa chọn rời đi.
Hai người sống chung một thời gian dài như vậy, đương nhiên Khúc Thương Ly hiểu Tống Chỉ Manh là người thế nào.
Anh ấy căn bản không tin những lời viết trên tờ giấy đó, nên anh ấy đuổi theo về thủ đô.
Thậm chí còn đứng ngoài của nhà họ Tống ba ngày ba đêm.
€ó lẽ người lớn nhà họ Tống thấy anh ấy sỉ tình như vậy, có chút không đành lòng.
Một tuần sau, mẹ của Tống Chỉ Manh ôm đứa bé sơ sinh xuất hiện trước mặt anh ấy.
“Chỉ Manh quyết định giao đứa bé này cho cậu nuôi dưỡng, từ nay về sau, hai người không có bất kì quan hệ gì nữa”
Khúc Thương Ly ôm đứa con trong lòng, không dám tin vào tai mình.
Sau đó anh từng vô số lần định đến gần Tống Chỉ Manh, rốt cuộc dây dưa kéo dài suốt nửa năm, Tống Chỉ Manh quay lại làm việc.
Anh ấy cũng có được cơ hội chạm mặt Tống Chỉ Manh.
Anh ấy đứng dưới sân khấu lớn tiếng chất vấn cô ấy tại sao không từ mà biệt, tại sao lại không cần con, tại sao lại phản bội lời hứa ban đầu giữa hai người.
Khúc Thương Ly có thể nhìn ra, ánh mắt Tống Chỉ Manh nhìn anh vô cùng đau lòng, nhưng bên trong lại chứa nhiều thù hận hơn.
Vì vậy, ở trước mắt mọi người, Tống Chỉ Manh nói cô không hề quen biết Khúc Thương ty.
Sau khi chính tai nghe Tống Chỉ Manh nói lời này, trái tìm vốn không cam lòng của Khúc Thương Ly lạnh xuống.
Những chuyện này đã trôi qua sáu năm, nhưng lại hiện rõ trước mắt như mới xảy ra hôm qua.
Nếu không phải vừa rồi Quan Triều Viễn nói sự thật cho anh ấy chỉ sợ anh ấy mang theo sự thù hận này, cô độc đi đến cuối đời.
“Dì út nói với tôi, ngày hôm đó anh không có ở phòng trọ, cũng chính là lúc anh ra ngoài mua nhắn kim cương, dì ấy và dượng tìm được Tống Chỉ Manh. Khi bọn họ nhìn thấy bụng “Tống Chỉ Manh đã lớn vượt mặt, vô cùng tức giận, thậm chí lấy việc cưỡng ép đưa chị ấy đi phá thai để bắt chị ấy viết tờ giấy kia”
Sau đó, Tống Chỉ Manh không có cách nào khác, chỉ có thể rưng rưng viết thư, ngoan ngoãn theo cha mẹ rời đi.