Chương 2158
Cô có chút sợ hãi, khó khăn mà lui về phía sau một chút Quan Triều Viễn chậm rãi ngoảnh mặt đi: “Đi ra.
“Hả?” Tô Lam chưa hoàn hồn lại.
Quan Triều Viễn nhíu chặt mày: “Cút ra!”
Tô Lam liền trợn tròn mắt.
Đây là lần đầu tiên Quan Triều Viễn quát cô.
Sự tủi thân làm cho nước mắt cô cứ chảy dài.
“Em muốn ly hôn đúng không? Tôi thành toàn cho eml” Lúc Tô Lam đi đến của, đột nhiên Quan Triều Viễn nói.
Tô Lam nằm chặt bàn tay, bước đi ra ngoài Rõ ràng, đây chính là kết cục mà cô muốn.
Tại sao lại đau buồn như thế này?
“Chị dâu, chị không sao chứ?”
Vừa đúng lúc Tân Tấn Tài đi ngang qua, thấy Tô Lam đang đi đến, vội ân cần mà hỏi thăm Bộ dạng thê thảm của Tô Lam vào ngày hôm đó, anh ta đã nhìn thấy rất rõ.
Tô Lam vội cúi đầu, không muốn bị người khác nhìn thấy cô đã khóc: “Tôi, tôi không sao, tôi đi vào nhà vệ sinh một lát.”
Tân Tấn Tài ngây ngẩn cả người.
‘Vừa nấy, rõ ràng anh ta nhìn thấy đôi môi Tô Lam sưng đỏ, quần áo không chỉnh tề.
Ông anh hai này!
Nghĩ đến đây, anh ta liền nghẹn một hơi, xông thẳng vào trong phòng bệnh VỊP.
”Cút ra ngoài!”
Quan Triều Viễn đang vô cùng tức giận, cũng không quan tâm là ai đi vào, liền tức giận mà quát một tiếng.
“Anh hai, anh làm cho chị dâu tức giận tời đi, anh phải nên vui mừng mới đúng chứ?
Anh ngồi đây tức giận cái gì hải”
Bình thường Tân Tấn Tài sợ Quan Triều Viễn nhất, nhưng lần này anh ta thực sự là không thể nhìn được nữa.
Quan Triều Viễn im lặng mà ngẩng đầu nhìn anh ta, không nói gì.
Tân Tấn Tài bị nhìn đến sợ hãi, vẫn cố lấy dũng khí: “Anh hai, vừa nấy có phải anh lại bắt nạt chị dâu rồi không? Em nhìn thấy chị ấy vừa khóc vừa chạy ra, anh đừng có mà quá đáng quá!”
“Tôi có ức hiếp cô ấy hay không, có liên quan gì tới cậu?” Giá trị tức giận của Quan Triều Viễn một đường lên cao.
“Cái anh này… Anh cũng biết chị dâu nhỏ vì anh..” Tân Tấn Tài nói tới đây, đột nhiên ngừng lại.
Chị dâu nhỏ từng dặn dò không thể nói cho anh hai.
Nhưng không nói mà để bọn họ cứ hiểu lầm như vậy sao?
Quan Triều Viễn rất nhạy cảm: “Cô ấy thế nào?”
*Ui da, em không quản được hai người.
Anh tự mình hỏi chị dâu nhỏ đi. Em chỉ muốn nhắc nhở anh, đừng ức hiếp chị dâu nhỏ nữa, nếu không sau này anh hai khẳng định sẽ rất hối hận”
Tân Tấn Tài chuẩn bị chạy trốn.
Nhưng còn chưa đi tới cửa, Quan Triều Viễn bắt lấy cái gáy: “Nhóc con thúi, lạc mềm buộc chặt với anh à? Xem cậu có cái mạng này hay không.”