Chương 2636
Thẩm Tư Huy lắc đầu, đi ra phía trước võ vỗ bả vai Hoa Đông nói: “Yên tâm nào, đừng vội chứ, yên tâm đi.
Nếu không ngày mai tôi sẽ giới thiệu cho cậu một cô gái nhỉ? Khó trách gần đây, nhìn cánh tay phải này của cậu càng ngày càng phát triển ra, còn tưởng rằng là do công việc bận rộn nữa đấy”
Quan Triều Viễn đen mặt, trên khuôn mặt đẹp trai kia càng lúc càng thối: “Các người tới cùng là tới thăm tôi đó hả? Hay là tới chỗ này của tôi nói đùa tục tĩu, bây giờ đã thăm xong chưa? Biến nhanh đi một chút.”
Khóe môi Lục Mặc Thâm hiện lên nụ cười hờ hững: “Nói thật, có phải cậu làm chuyện gì khiến Tô Lam khó chịu hay không vậy?”
Quan Triều Viễn cau mày.
“Cô ấy đã muốn học lên cao hon, còn phải làm việc nữa. Bận rộn như vậy, ngày mai để hai người săn sóc đặc biệt kia tới luân phiên đi, không cần cô ấy nữa”
Khóe môi Lục Mặc Thâm hơi kéo một cái: “Lúc này mới bao lâu cơ chứ, cậu chủ Quan của chúng ta sao trở nên giống cô vợ nhỏ không được yêu thương vậy nhỉ?”
Quan Triều Viễn: “.
Anh mới là cô vợ nhỏ. Cả nhà anh mới là cô vợ nhỏ, Anh quay đầu nhìn lướt qua Tân Tấn Tài: “Ngày mai tôi muốn đến công ty, cậu nghĩ cách đi.”
Tân Tấn Tài thè lưỡi Không có gì việc này không thuộc quyền quản lý của tôi Anh trai, anh phải nói với chị dâu nhỏ một tiếng trước đã, cô ấy đồng ý là được mà”
Còn muốn cô ấy đồng ý sao? Khóe miệng Quan Triều Viễn giật giật.
Lấy hôm qua làm ví dụ đi: Mình chỉ vừa chuẩn bị đứng dậy hôn cô thôi mà cô nàng như thỏ trắng kia lập tức trở mặt.
Nói đúng hơn là cô nhảy dựng lên rống cho anh một trận Còn nói cái gì là lần sau còn dám như vậy nữa, cô lập tức dẫn hai đứa nhỏ rời nhà trốn đi Đường đường là tổng giám đốc tập đoàn Quan Thiên vậy mà từ lúc nào đã bị người khác mắng mỏ qua cơ chứ!
Nhưng hết lần này tới lần khác lại cứ bị la, Quan Triều Viễn nhãn nhịn cả bụng tức mà không có chỗ phát tiết.
Cuối cùng vẫn chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời thôi.
Lục Mặc Thâm rất ít khi nhìn thấy dáng vẻ ngạc nhiên như này của Quan Triều Viễn, trong lòng dâng lên từng trận hứng thú ác độc: “Nghe nói, lần này Tô Lam không chỉ là một bác sĩ nho nhỏ trong đoàn đâu, mà cô ấy còn có chức vị là đạo diễn tuyển chọn diễn viên nữa đấy”
Thẩm Tư Huy nghe xong lời này thì trong nháy mắt sáp qua tới. Anh ta vội vàng thêm mắm dặm muối vào bên cạnh: “Cái gì? Chị dâu nhỏ còn kiêm chức vụ đạo diễn tuyển diễn viên nữa sao?”
Lục Mặc Thâm gật đầu: “Nghe nói hôm nay sẽ thử vai vào buổi chiều, không chỉ riêng diễn viên phải đi qua mà còn có những nam diễn viên lưu lượng đang nổi khác cũng sẽ đi qua nữa đấy”
“Mấy chàng nam sinh trắng trẻo cũng sẽ qua chứ?”
Hoa Đông quả thật chính là đề cập đến những điều không nên nhắc đến: “Các người nói thử xem mấy nam sinh bao trắng trẻo ấy, nhìn thấy chị dâu nhỏ xinh đẹp như vậy, có nghĩ đến việc dâng người đến cửa dùng quy tắc ngầm không?”
Trong tích tắc, khuôn mặt của Quan Triều Viễn đen như đáy nồi.
Anh định xoay người đứng lên.
Nhưng ngay khi anh vừa cử cử động, băng gạc trên cánh tay trái của anh lại bắt đầu rỉ máu.
Tân Tấn Tài lao tới, dùng tay đè anh xuống: “Anh trai à, nếu anh tiếp tục cử động, tay trái bị phế đi thì em cũng mặc kệ anh đó.
Xem thử đến lúc đó anh giải thích với chị dâu nhỏ như thế nào.”