Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (full) - Dị bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1766

“Hắc Thổ, cho dù tôi không biết anh gặp phải chuyện gì nhưng tôi mong anh đừng u mê không chịu tỉnh ngộ nữa, đừng phá hỏng sự nghiệp đang tốt đẹp của mình.”

Mục Nhiễm Tranh bước nhanh ra ngoài mà không trả lời Tô Lam.

Chuyện này còn chưa kết thúc, bên nhà xuất bản đã đăng lên mạng ảnh và video Mục Nhiễm Tranh đánh người.

Chuyện này lại gây lên sóng gió. Cho dù là fan hâm mộ từng đấu võ mồm vì Mục Nhiễm Tranh ít nhiều cũng thấy thất vọng.

Chuyện xảy ra với Mục Nhiễm Tranh trong thời gian này quả thật khiến cho người ta không thể tưởng tượng nổi.

Đầu tiên là nghỉ phép, tiếp đó là biểu diễn hỏng tiết mục trong đêm hội tết ông Táo, sau đó chẳng biết tại sao xuất bản một quyển sách bị tình nghi là đạo văn, bây giờ lại lộ ra sự kiện đánh nhau!

“Mục Nhiễm Tranh đang tự mãn à?”

Một tài khoản chính thức coi đây là tiêu đề, cẩn thận phân tích cách đối nhân xử thế của Mục Nhiễm Tranh. Anh là cậu ấm con trời, cũng không phải không có khả năng ỷ vào mình có danh tiếng lớn mà bắt đầu tự mãn.

Không ngờ số lượng đọc của trang tài khoản chính thức này lên tới hơn một trăm nghìn, còn được mọi người chia sẻ, còn có rất nhiều tài khoản chính thức khác cũng đăng các bài tương tự.

Tường đổ mọi người đẩy, những người lúc trước khích lệ Mục Nhiễm Tranh đã bắt đầu phê phán anh.

Mục Nhiễm Tranh ở trong căn hộ của mình không ra ngoài. Anh nằm trên giường, trong tay cầm chiếc nhẫn kim cương màu hồng nhìn tới nhìn lui.

Mục Nhiễm Tranh không biết mình bị làm sao, đầu óc lúc nào cũng rối bời, trong đầu đều là Lê Thấm Thấm. Điều này làm anh thấy vô cùng khó hiểu.

Sao anh có thể thích một cô gái từng dụ dỗ chú mình, muốn tính kế trở thành thím mình được?

Anh và cô ta trở thành bạn đã là chuyện không thể tưởng tượng nổi.

Dạo này Mục Nhiễm Tranh vẫn luôn suy nghĩ về một vấn đề, có phải anh thích Lê Thấm Thấm không?

Chuông cửa vang lên, Mục Nhiễm Tranh đi từ trên tầng xuống.

“Mục Nhiễm Tranh, anh có ở nhà không? Anh mau ra mở cửa đi!”

Mục Nhiễm Tranh hơi bất ngờ khi nghe được giọng nói của Lê Thấm Thấm, tay anh đặt ở trên chốt cửa nhưng không mở ra.

“Mục Nhiễm Tranh, tôi biết anh đang ở nhà, anh mau mở cửa cho tôi đi! Dạo này anh làm sao vậy?”

Lê Thấm Thấm điên cuồng ấn chuông cửa.

Mục Nhiễm Tranh lại bỏ tay xuống. Anh không muốn gặp Lê Thấm Thấm vì sợ mình không kìm chế được cảm xúc.

Anh biết rất rõ mình không thể yêu Lê Thấm Thấm. Tạm thời không nói Lê Thấm Thấm từng dụ dỗ Quan Triều Viễn, cô ta là một cô gái mới hai mươi tuổi, không bằng cấp không nghề nghiệp, người nhà họ Mục tuyệt đối sẽ không cho phép anh và cô ta ở bên nhau.

“Mục Nhiễm Tranh, anh mở cửa cho tôi đi. Anh trốn tránh tôi làm gì chứ?”

Lê Thấm Thấm ở ngoài cửa la to.

Mục Nhiễm Tranh dứt khoát ngồi xuống sô pha.

“Mục Nhiễm Tranh, con rùa đen rụt đầu nhà anh xảy ra chuyện lại không dám đối mặt đúng không? Uổng công tôi tin tưởng anh như vậy! Tôi sẽ không thèm quan tâm tới anh đâu!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK