Chương 545
Đó là một chiếc váy lưới bay bay màu hồng nhạt, màu hồng nhạt giống như hoa đào hé nở, vải lưới mềm mại kia, sờ rất mềm mượt.
Vải lưới nửa thân trên từng tầng từng lớp giống như cánh đào hé mở, bên trên còn thêu đầy hoa đào, dáng vẻ đóa hoa đào kia cực kỳ giống, dường như thật sự là một đóa hoa đào.
Từ phần eo trở xuống, hoa đào dày đặc bắt đầu trở nên thưa thớt, càng xuống dưới, hoa đào càng ít.
Không có bất kỳ thiết kế dư thừa nào, nhưng có thể thấy được, mỗi một chỉ tiết đều cực kỳ hoàn mỹ, không chút tì vết.
Xinh đẹp như tiên, không nhiễm chút bụi trần.
Từ trên xuống dưới, đều tràn đầy vẻ tiên khí.
“Đây là bộ đồ lấy ý tưởng thiết kế từ hoa đào sao?” Tô Lam tiện tay sờ một cái.
“Hoa đào nở rộ.”
“Hoa đào nở rộ?” Tô Lam không hiểu lắm.
“Đúng thế, đây là do sếp Dạ sắp xếp, chắc là anh ấy sẽ không tìm hàng nhái, vì thế đây chỉ có thể là hàng thật.”
Từ Tinh Như nhíu mày, từ từ giải thích.
“Hoa đào nở rộ là lễ phục lấy ý tưởng thiết kế từ hoa đào của nhà thiết kế SEVEN, bộ lễ phục này từng đạt giải thưởng cao nhất trong giới thời trang, bản thân SEVEN cũng rất hài lòng với bộ lễ phục này, vì thế sau khi nó được giải thì không bán mà tự mình cất giữ.
“Ghê gớm như thế?”
“Từ sau khi được giải thưởng lớn lần trước, rất nhiều nhãn hàng đều bắt đầu liên tiếp mô phỏng bộ đồ này, thế nhưng, chỉ mô phỏng được 7-8 phần, không có cách nào mô phỏng được vẻ quyến rũ của bộ lễ phục này.”
Tô Lam nhớ ra, hình như từng có một khoảng thời gian, trên thị trường có rất nhiều nhãn hàng ra một vài trang phục màu hồng nhạt.
“Vậy sao nó lại xuất hiện ở đây chứ?”
Từ Tinh Như lắc đầu.
“Chị cũng không rõ, có lẽ là do sếp Dạ dùng mối quan hệ cá nhân để mượn, vì thế, Tô Lam, đừng làm hỏng hay làm bẩn. Chất vải lưới của bộ váy này là chất liệu đặc biệt, không thể giặt sạch được: “Vâng, em biết rồi”
“Tối mai phải đi thảm đỏ rồi, đừng căng thẳng quá, vị trí của em hiện giờ, chỉ là ngôi sao nữ mới, đến lúc đó năng động một chút, đừng quá dè dặt. Tối nay đắp mặt nạ, đi ngủ sớm, ngày mai trang điểm sẽ đẹp hơn.”
Tô Lam gật đầu.
Từ Tinh Như dặn dò một lượt, lúc này Tô Lam mới rời công ty.
Về đến nhà, còn có chuyện khiến cô đau đầu hơn.
Thư tỏ tình viết cho Quan Triều Viễn, cô còn chưa viết.
Sao lại khó thế này chứ?
Lúc đi học cảm thấy, bên cạnh có bạn nữ nhận được thư tình, từng xấp từng xấp, thật sự không biết những người kia viết như thế nào.
Thậm chí cô còn lên mạng, tìm kiếm rất nhiều.
Nhưng không có cái gì có ích cả.
Mãi cho tới chín giờ tối, thùng rác trong thư phòng đã chất đầy giấy cô viết!