Chương 363
“Làm sao?”
“Không phải anh đang tự đào hố rồi tự nhảy sao? Bản thân anh cũng thấy chú anh đẹp trai, anh còn hỏi tôi xem hai người ai đẹp trai hơn? Rõ ràng anh biết tôi không biết nói dối”
“Tô Lam!” Mạc Nhiễm Tranh tức giận gầm lên: “ÐĐM cô không thể nói dối lừa tôi sao?”
Tô Lam lắc đầu: “Không thể”
Phụt…
Mục Nhiễm Tranh nhịn đến mức suýt chút nữa nội thương hộc máu!
“Hơn nữa, tôi hả?”
phụ nữ, làm gì có tình anh em với anh, Mục Nhiễm Tranh nghe tiếng “hả” này?
Sáp lại gần Tô Lam: “Cô có thừa nhận hay không, cô thích chú tôi rồi, giờ cách nói chuyện của cô giống y hệt với chú ấy!”
Mặt của Tô Lam liền đỏ lên.
Cô có sao?
“Vớ vẩn!” Tô Lam liền cách xa Mục Nhiễm Tranh ra, võ vào đầu Mục Nhiễm Tranh một cái, nhìn kịch bản của mình.
“Tôi có thích anh, cũng không thích anh ta, đồ bạo lực, cuồng tình dục!”
Mặc dù lời này của Tô Lam rõ ràng là nghiêng về Mục Nhiễm Tranh, nhưng trong lòng Mục Nhiễm Tranh cũng biết rõ.
Từ trong ánh mắt của Tô Lam, anh nhìn thấy… thẹn thùng.
Đó là loại thẹn thùng chỉ có ở thiếu nữ.
Năm tư đại học, cho dù là khi Tô Lam cùng Mộ Dung Dịch yêu nhau, Mục Nhiễm Tranh cũng chưa từng thấy Tô Lam lộ ra vẻ mặt thế này.
Lam, cô thật sự yêu chú ấy rồi sao?
Khi Mục Nhiễm Tranh chuẩn bị hỏi thành lời, đạo diễn bỗng gọi anh một tiếng.
Cảnh quay này, là cảnh anh và vài bạn học nam, không có Tô Lam.
“Tôi đi quay phim đây!” Nói xong, Mục Nhiễm Tranh liền rời đi.
Tô Lam “ừ” một tiếng, cũng không ngẩng đầu lên, mát cứ nhìn chằm chằm vào kịch bản, nhưng trong đầu lại không có một chữ nào.
Lẽ nào cô thật sự yêu Quan Triều Viễn rồi sao?
Không phải chứ?
Người đàn ông kia có gì tốt chứ, ngoài việc giàu có, ngoài việc đẹp trai, cả người toàn là khuyết điểm!
Không không không, nhất định cô không yêu anh!
Nhất định là không!
Bên này quay phim đã vào quỹ đạo, bộ phim điện ảnh “Âm thanh hoa nở” cũng bắt đầu tuyên truyền.
Thế nhưng, đạo diễn Nghiêm trước giờ cực kì kỳ quặc, thứ nhất, trước giờ không chủ động kêu gọi đầu tư, thứ hai, trước giờ không lãng phí thời gian để tuyên truyền, thứ ba, cung Xử nữ, chỗ nào cũng đòi hỏi làm đến mức tốt nhất.