Chương 2980
Lúc đó không chỉ có mình Tô Lam nhìn thấy mà Mộ Mẫn Loan cũng nhìn thấy, thậm chí cô ta còn nhìn thấy sớm hơn cả Tô Lam, thuộc hạ của Quan Triều Viễn dường như đang đuổi theo ai đó.
Mặc dù không biết lý do, nhưng để thu hút sự chú ý của bọn họ, trong tình huống cấp bách cô †a chỉ đành trực tiếp nhảy xuống, cũng không nghĩ nhiều tới hậu quả của việc này.
Trước khi ngất đi dường như cô ta nhìn thấy bóng người kia dừng lại một chút, sau đó thuận lợi trốn thoát Mộ Mẫn Loan lén lấy chiếc điện thoại dưới gối ra, âm thầm soạn một tin nhản và gửi cho Tô Lam: Tô Lam, cô có tin không?Anh trai cô sẽ sớm trở về thôi.
Ngay sau khi Tư Vũ Chiến rời đi, Mộ Mẫn Loan đã được ngủ một giấc rất ngon lành.
Bởi vì tâm trạng khác nhau, Mặc cho người khác nói gì, cho dù Tư Vũ Chiến có đánh cô ta vì chuyện này, cô ta cũng không quan tâm.
Cô ta chỉ biết răng Tô Duy Nam sắp trở về rồi Đến lúc Mộ Mắn Loan từ từ tỉnh dậy cũng đã là sáu bảy giờ chiều rồi Người đại diện Bối Bối đã đi đến: “Chị Mẫn Loan, chị dậy rồi à?”
Mộ Mẫn Loan được đỡ ngồi dậy và nhẹ nhàng gật đầ “Cậu Tư vừa mới ghé qua đây nhưng thấy chị đang nghỉ ngơi thì đi trước rồi”
Khuôn mặt của Mộ Mẫn Loan không chút biểu cảm: “Tôi biết r “À phải rồi, chị Mẫn Loan, bên ngoài có bảy.
+ám vệ sĩ, hình như là được bên Tây Song gửi đến, thân thủ ai cũng đều rất tốt, anh ta bảo chị nhất định phải chọn một người”
Đôi mày thanh tú của Mộ Mắn Loan cau lại: “Những người đó đang ở bên ngoài sao?”
“Bọn họ đang đợi ở phòng nghỉ ngơi bên cạnh.”
“Tư Vũ Chiến biết tôi không thích gặp người lạ cơ mài Có tài liệu sơ yếu lí lịch gì không? Đưa tôi chọn đại một người là được rồi”
Mộ Mắn Loan biết rằng, nếu cô ta không chọn một người, Tư Vũ Chiến chắc chắn sẽ bày ra những lời chế nhạo quái đản trước mặt cô ta.
Chẳng qua chỉ là chọn thêm một tên giám sát mình mà thôi, cũng không phải trước đây chưa từng làm loại việc này.
Bối Bối gật đầu: “Em sẽ đi lấy ngay.”
Mộ Mắn Loan uống hai ngụm nước, ánh mắt đờ đẫn nhìn tấm rèm cửa đang đóng chặt, trong mắt hiện lên vẻ lạnh lùng và chán ghét.
Cô ta hiểu rõ hành động này của Tư Vũ Chiến có ý gì Anh ta lo lẳng sẽ có người nhìn trộm cô ta từ bên ngoài cửa sổ.
“Hừ!”
Mộ Mẫn Loan cười lạnh một tiếng, người đàn ông của cô ta sắp trở về rồi.
Nếu anh ấy muốn nhìn thấy cô thì một khung cửa sổ làm sao có thể ngăn cản nổi chứ?
Có lẽ chỉ là hiện tại anh ấy chưa muốn gặp cô mà thôi.
Lúc này, Bối Bối cầm một đống tài liệu bước vào và đưa cho cô ta.
“Lúc chị ngủ em đã xem qua những tài liệu này một lượt rồi, hầu hết đều là quân nhân xuất ngũ, có vài người xuất thân từ bộ đội đặc chủng, thân thú nhất định là không thành vấn đề”
Mộ Mẫn Loan nở ra một nụ cười chế giểu trên khuôn mặt: Tư Vũ Chiến này chỉ vì muốn giam lỏng mình mà hao phí không ít công sức đấy nhỉ?
“Phải rồi, so với mấy ông chú trong số đó thì có một người đàn ông vừa mới đi huấn luyện đặc biệt ở nước ngoài về,vừa trẻ tuổi vừa đẹp trai. Em lớn từng này rồi mà vẫn chưa từng thấy người đàn ông nào đẹp trai như vậy luôn ấy, quả là một nhân vật khiến người ta chết mê chết mệt mà.”
Mộ Mẫn Loan nhàn nhạt rũ mắt xuống: ‘Tôi đã ở trong làng giải trí nhiều năm nay, có loại đàn ông nào mà tôi chưa từng…”
Chưa kịp nói xong, cổ họng cô ta chợt như bị bóp nghẹt, tức thì không thể nói ra được lời nào.
Lúc này Bối Bối sấn tới phía trước, hai mắt phát ra ánh sáng lấp lánh.
Cô ấy chỉ vào bức ảnh và vô cùng hào hứng: “Đây này đây này, đây chính là người mà em nói đó, nổi bật thế này thì không sai vào đâu được.”
Mộ Mắn Loan thần thờ nhìn vào bức ảnh ở góc trên bên phải của tập hồ sơ.