Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (full) - Dị bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1628

Trong lòng Tô Lam rối bời, mang thai là chuyện khiến người ta vui biết bao, nhưng với hai người họ lại có gánh nặng đến thế.

Giản Ngọc ngồi trên mái nhà, nhìn những đám mây trắng trôi lơ lửng trên bầu trời xanh thẳm. Anh đã suy nghĩ rất lâu.

Sau khi Tô Lam nói mọi chuyện với anh, anh lập tức đến bệnh viện tìm Chung Vũ Lăng.

Anh hỏi thẳng Chung Vũ Lăng, nếu đứa bé là con bà thì bà sẽ giữ lại sao?

Chung Vũ Lăng cũng trả lời rất thẳng thắn, sẽ không.

Không cần hỏi gì nữa, Giản Ngọc đã hiểu ra đại khái rồi.

Chung Vũ Lăng đã giải thích với anh rất nhiều, hai người họ còn trẻ, không cần phải mạo hiểm như vậy.

Quan Triều Viễn vừa về đã thấy Giản Ngọc trên mái nhà.

“Lúc nên về thì không về, lúc không nên về thì lại về!”

Anh hi vọng biết bao Giản Ngọc chưa về.

Bữa tối bốn người ngồi với nhau, không biết có phải vì Giản Ngọc về khiến Lý Như Kiều rất vui hay không, vì mấy hôm nay cô ấy vẫn không thèm ăn gì mà bây giờ lại ăn được hai bát cơm.

Trên bàn ăn, vẻ mặt Quan Triều Viễn vô cùng nghiêm túc, Tô Lam cũng chẳng có tinh thần gì.

Sau bữa tối: “Ớt Nhỏ, đến phòng tôi một lát.”

“Vâng!” Lý Như Kiều phấn khích trả lời.

Giản Ngọc lên lầu, trong tay bưng một đĩa quýt. Vào phòng, hai người ngồi trước bàn.

Giản Ngọc không nói gì mà bóc một quả quýt đưa cho Lý Như Kiều.

“Tôi nếm rồi, chua.”

Lý Như Kiều vui vẻ nhận lấy, tách một mũi bỏ vào miệng, nói: “Ừm, ngon!”

Giản Ngọc cười rồi lại cầm một quả quýt lên bắt đầu bóc vỏ.

Lý Như Kiều ăn rất vui vẻ, hết múi này đến múi khác.

“Ớt Nhỏ, đừng nên giữ lại đứa bé này thì hơn.”

Lúc Lý Như Kiều chuẩn bị cho một múi quýt vào miệng, nghe thấy Giản Ngọc nói thế thì dừng lại.

“Có phải chị Tô Lam nói gì với anh không?” Đây là phản ứng đầu tiên của Lý Như Kiều.

“Tôi biết hết rồi, để đảm bảo an toàn thì vẫn nên bỏ đứa bé đi.”

“Em không muốn! Đây là con của em!” Lý Như Kiều ném quýt lên bàn, “Ai cũng đừng hòng mang nó đi!”

“Phẫu thuật sẽ gây mê, sẽ không đau, tôi cũng sẽ luôn ở bên em.” Giản Ngọc biết Lý Như Kiều sợ nhất là đau.

Lý Như Kiều đứng lên, từ từ lùi về sau: “Đại ca, bác sĩ nói đứa bé rất khỏe mạnh, nó sẽ không có vấn đề gì, em muốn sinh nó ra.”

“Bác sĩ cũng nói hiện tại không có vấn đề không có nghĩa là sau này không có vấn đề. Cho dù tất cả kiểm tra đều không có vấn đề cũng không có nghĩa sinh rồi sẽ không có vấn đề, không cần phải mạo hiểm. Lỡ như đứa bé thật sự có vấn đề thì ai trong chúng ta cũng không gánh nổi trách nhiệm này.”

Giản Ngọc vẫn rất lý trí.

Lý Như Kiều lắc mạnh đầu, từ nhỏ đến lớn, cô luôn rất nghe lời Giản Ngọc, Giản Ngọc nói một là một, nói hai là hai, bảo cô đi về phía Đông thì cô không dám đi về phía Tây.

Thậm chí cô chưa từng chống lại quyết định của Giản Ngọc.

“Đại ca, em muốn sinh nó ra, thật đấy.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK