Chương 540
Dì Phương thấy hai người này chắc là làm hòa rồi, hai vợ chồng cãi nhau, cãi nhau đầu giường, làm lành cuối giường.
Quan Triều Viễn hừ lạnh.
“Ai thèm ăn cùng cô ta chứ? Tôi có nói thế sao?”
Nói xong, anh sải bước đi ra khỏi nhà.
Dì Phương khẽ thở dài một hơi, lẽ nào hai người này còn chưa làm lành sao, không đúng nha!
Tô Lam ngủ thẳng tới hơn 10 giờ, vừa xoay người liền thấy bên cạnh trống trơn, trên ga giường còn lành lạnh.
Chắc là người đàn ông này đã sớm rời đi rồi.
Cô khẽ cười, tối qua cô có thể cảm nhận được, người đàn ông kia vui vẻ, sung sướng.
Vì thế, hiềm khích giữa bọn họ chác là đã được xóa bỏ rồi nhỉ?
Nếu như thế, có phải có nghĩa là cô không cần tỏ tình nữa không?
Tô Lam cười thầm.
Như vậy thì tốt quá, vốn cô cũng không giỏi tỏ tình.
Tô Lam dậy, xuống tầng dùng bữa.
Dì Phương đi từ ngoài vào, trong tay cầm một bó hoa hồng màu lục.
“Ôi trời ơi, ông chủ thật sự là miệng nói một đẳng, lòng nghĩ một nẻo, sáng còn không tình nguyện nói không muốn ăn cùng phu nhân, giờ không phải lập tức tặng người ta hoa rồi sao!”
Tô Lam vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy trước mắt toàn một màu xanh lục!
Lòng thịch một tiếng!
Hoa hồng màu lục!
Lại là hoa hồng màu lục!
Từ sau khi Quan Triều Viễn và Giản Ngọc đánh nhau lần trước, Giản Ngọc không biết tung tích, đám hoa hồng màu lục này cũng không xuất hiện thêm nữa.
Nhưng bây giờ, hoa hồng màu lục lại xuất hiện thêm lần nữa! “Đưa cho tôi đi” Tô Lam đón lấy bó hoa hồng từ trong tay dì Phương.
“Phu nhân, giờ chác là cô và ông chủ làm hòa rồi hả? Vợ chồng son làm gì có chuyện giận nhau lâu chứ!”
Tô Lam cười lúng túng, rồi ôm bó hoa hồng màu lục lên tầng.
Cô khóa cửa phòng ngủ lại.
Từ bên trong bó hoa hồng màu lục, tìm thấy một tấm thiệp.
“Em yêu, lâu rồi không gặp, có nhớ anh không?”
Vẫn là nét chữ của Giản Ngọc, vẫn là giọng điệu của Giản Ngọc như trước!
Làm sao đây?
Nhất thời Tô Lam không biết làm sao.
Giản Ngọc lại quay lại rồi!
Lần này anh ta trắng trọn như thế, nhà cô, có thể thấy Giản Ngọc bi: tiếp gửi hoa đến cô ở đâu!
Người đàn ông này thật sự quá đáng sợ!