Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (full) - Dị bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 405

Châu Lễ Thành đi tới.

“Viện trưởng Châu, thế nào rồi?”

Châu Lễ Thành thở dài một hơi: “Chủ tịch Quan, phu nhân của ngài tạm thời không có gì đáng ngại”

“Cả người cô ấy đều là máu, ông còn nói không có gì đáng ngại? Đưa cô ấy vào phòng phẫu thuật để làm gì?”

Châu Lễ Thành lại thở dài.

“Lát nữa, sẽ có bác sĩ nói với ngài, ngài chuẩn bị tâm lý trước, phu nhân của ngài không có nguy hiểm đến tính mạng”

Quan Triều Viễn nhíu mày, nếu không nguy hiểm đến tính mạng, vậy Châu Lễ Thành cứ thở dài là có chuyện gì?

“Chủ tịch Quan, lát nữa, em trai của phu nhân muốn đến chỗ tôi làm kiểm tra hàng loạt, tôi còn phải đi chuẩn bị một chút, tôi đi trước đây”

“Được”

Quan Triều Viễn đầu óc mơ hồ, chỉ nghe thấy Châu Lễ Thành nói có việc, không hề nghe rõ ràng, ông ta bận cái gì, chỉ là thuận miệng đáp một tiếng.

Châu Lễ Thành rời đi.

Quan Triều Viễn hơi bình tĩnh một chút, ít nhất không nguy hiểm đến tính mạng, với trình độ của Châu Lễ Thành, ông ta nói không nguy hiểm đến tính mạng, chắc là sẽ không nguy hiểm đến tính mạng.

Nhưng vì sao vẫn chưa ra chứ?

Quan Triều Viễn đứng dậy, đi về phía phòng phẫu thuật xem sao, nhưng không thấy cái gì, anh đẩy cửa định đi vào.

Hai y tá ở bên ngoài liền ngăn anh lại.

“Chủ tịch Quan, ngài không thể vào, giờ đang làm phẫu thuật!”

“Không phải không nguy hiểm đến tính mạng sao? Sao vẫn còn đang phẫu thuật chứ?” Quan Triều Viễn chất vấn.

“Chủ tịch Quan, ngài mau ra ngoài đi, trong phòng phẫu thuật phải hoàn toàn khử trùng, ngài tuyệt đối không thể vào, bằng không dễ ang theo vi khuẩn, cực kỳ bất lợi cho bệnh nhân!”

Quan Triều Viễn nghe thấy vậy, lập tức ra khỏi phòng phẫu thuật.

Không nguy hiểm đến tính mạng, vì sao vẫn còn đang phẫu thuật chứ?

Đầu óc anh cực kỳ rối rắm.

Rốt cuộc Tô Lam thế nào rồi?

Anh ngồi trên băng ghế dài, hai tay ôm đầu, sao chuyện lại thành ra thế này chứ?

“Cô nói lại lần nữa xem!”

Quan Triều Viễn gần như gắn câu này ra từ kẽ răng.

“Tôi nói bao nhiêu lần, cũng như vậy, cô ấy đã sảy thai, đứa trẻ mất rồi, nếu giờ anh cảm thấy đau lòng, vì sao lúc cô ấy mang thai không chăm sóc cô ấy tử tế chứ?

Ngược lạ Cô thấy vết thương trên người Tô Lam, rõ ràng là do tay đấm chân đạp tạo thành.

Vì thế, đương nhiên cô cho rằng Quan Triều Viễn đánh đập Tô Lam, vì thế mới dẫn tới bi kịch thế này.

“Không thể nào! Cô ấy không thể sảy thai! Chuyện này là không thể!”

Quan Triều Viễn chỉ cảm thấy đầu óc mình trống rỗng.

Sao Tô Lam có thể sảy thai chứ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK