Chương 261
“Đúng đấy, Nhược Vân, ngoài cô ra cũng không còn ai nữa, vừa rồi đạo diễn Nghiêm nói với cô rồi sao?”
Tô Nhược Vân cười gượng gạo.
Cô ta không ký hợp đồng ở bên trong, Nghiêm Kha cũng không trực tiếp nói với cô ta là cô ta được chọn!
Chỉ là hai người trợ lý gật đầu với cô ta, chắc là không có vấn đề gì.
Thế nhưng, theo lý mà nói nên công bố luôn tại đây chứ?
Cũng không có ai nói chỉ tiết với cô ta.
“Nhược Vân, thật ngưỡng mộ cô quái”
Đám nghệ sĩ lộ ra ánh mắt ngưỡng mộ.
Tất cả đều nhận định là Tô Nhược Vân, cũng không thể là Tô Lam được?
Chắc là chính cô ta, có lẽ vài ngày nữa sẽ bàn bạc chuyện hợp đồng.
Nghĩ như, Tô Nhược Vân cũng không nghĩ nhiều nữa.
Về đến xe, Từ Tinh Như muốn an ủi Tô Lam vài câu.
“Lam, sau này chúng ta cũng như vậy, không ph: bộ phim, mỗi đại diện đều có thể nhận được, từ mỗi lần thất bại, cô phải rút ra bài học, tổng kết kinh nghiệm…”
Tô Lam cười với Từ Tinh Như.
“Chị Tinh Như, em giành được rồi!”
“Cái gì?” Từ Tinh Như trợn to mắt không dám tin.
“Em nói là em giành được rồi, đạo diễn Nghiêm nói, vài ngày nữa sẽ có người gọi điện bàn bạc hợp đồng với chị, thời gian quay quảng cáo cụ thể sẽ thông báo sau”
“Thật sao?”
“Sao em lại lừa chị chứ?”
“Thế nhưng, nghe ý của bọn họ, giống như…”
“Vừa rồi lãnh đạo cấp cao bước vào nói là chọn em, cũng khá bất ngờ, bọn họ nói là muốn cho công chúng bất ngờ, vì thế mới không công bố là ai”
Từ Tinh Như gật đầu.
Lần này Từ Tinh Như liền thay đổi cách nhìn về Tô Lam xem ra cô nhóc này có bản lĩnh!
Quay lại đoàn phim, Tô Lam bắt đầu khua chiêng gõ mõ quay phim như cũ.
Cùng với sự đi sâu vào tình tiết bộ phim, vai diễn Hạ Phi Tuyết của Tô Lam không ngừng khiến đạo diễn và biên kịch ngạc nhiên, đạo diễn và biên kịch cùng quyết định muốn thêm đất diễn cho Tô Lam, kịch bản cũng cần thay đổi một chút.
Vì thế, Tô Lam có thể nghỉ ngơi vài ngày.
Vừa khéo Tô Kiêm Mặc cũng đi du lịch về, Quan Triều Viễn đích thân đón cậu đến biệt thự khu Rainbow.
Chỉ là, Tô Kiêm Mặc sống ở khu Rainbow, khiến Quan Triều Viễn thật sự không quen, vì không để Tô Kiêm Mặc nghi ngờ, bắt buộc cứ vài ba bữa anh phải về nhà.
Dù sao anh và Tô Lam “ân ái” như thế, không ở cùng nhau, lẽ nào không kỳ lạ sao?
Vì thế, Quan Triều Viễn lại điều hai người giúp việc đến phục vụ.
Dưới ánh mắt cực kì ngưỡng mộ của Mục Nhiễm Tranh, Tô Lam chuẩn bị rời Diêm Thành về nhà.
“Lam, sao cô sướng thế? Lại được nghỉ rồi! Không giống tôi, thật đáng thương!”
Tô Lam lườm Mục Nhiễm Tranh.