Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (full) - Dị bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2019

Quan Triều Viễn lấy một chiếc ghế tới rồi ngồi xuống, Cửu Cửu chỉ có thể đứng, cô bé vừa định trèo lên đùi Quan Triều Viễn làm nũng thì anh đã kéo Cửu Cửu xuống và bảo cô bé đứng im!

“Không được nhúc nhích! Đứng thẳng!”

Trước đây Cửu Cửu chỉ từng thấy Quan Triều Viễn răn dạy anh trai mình như vậy, còn cô bé thì chưa từng bị.

“Cửu Cửu, có phải con muốn đổi mẹ không?”

Cửu Cửu do dự một lúc rồi gật đầu, nhưng chỉ hơi gật đầu nhẹ mà thôi.

“Mẹ là người mà con nói đổi là đổi được sao?! Con đúng là càng ngày càng coi trời bằng vung!”

Cho đến giờ phút này, cuối cùng Quan Triều Viễn cũng nhận ra Tô Lam luôn nói anh quá chiều Cửu Cửu, sớm muộn gì cũng sẽ chiều hư cô bé, hóa ra đây hoàn toàn không phải lời nói quá, cũng không phải là do Tô Lam ghen tị mà là sự thật.

“Bố ơi, bố hết yêu con rồi sao?” Cửu Cửu lập tức ra chiêu khóc lóc của mình, cô bé giang cánh tay muốn Quan Triều Viễn ôm.

Quan Triều Viễn lập tức bỏ tay cô bé xuống, “Không được khóc! Bố sẽ không ôm con đâu! Trước hết bố nói cho con biết, Cửu Cửu, bố răn dạy con không phải vì bố không yêu con nữa, mà là vì bố đã quá yêu con, vậy nên bố không thể để con mắc sai lầm!”

Cửu Cửu khóc sụt sịt một cách dè dặt.

“Con có biết khi con còn trong bụng mẹ, mẹ đã vất vả thế nào không?”

Cửu Cửu nức nở nhìn Quan Triều Viễn, chỉ có thể yên lặng lắng nghe.

“Anh trai con cũng không khiến mẹ chịu nhiều đau khổ như vậy! Chỉ có con! Ngày nào mẹ cũng nôn, sụt mất mười mấy cân trong cả giai đoạn đầu của thai kỳ! Khi sinh con còn đau đến mức chết đi sống lại, tất cả điều này đều là vì con!”

“…” Cửu Cửu nghe những lời này mà câu hiểu câu không.

“Còn nữa, hồi nhỏ con đổ bệnh, có khi nào mà mẹ không ở bên con, không ăn uống gì mà chỉ bế con và trông nom con chứ? Mỗi lần con bị ốm là mẹ đều sụt mấy cân! Giờ con lại còn muốn đổi mẹ? Con thật sự làm bố quá thất vọng!”

Đây là lần đầu tiên Cửu Cửu đối mặt với Quan Triều Viễn như vậy, trước đây bố luôn mỉm cười với cô bé, nhưng bây giờ cô bé đột nhiên rất sợ hãi.

“Dì khác đều trẻ đẹp là bởi vì dì ấy chưa từng sinh con, cũng không có con cần được chăm sóc! Trước khi có các con, mẹ còn trẻ và đẹp hơn bất cứ dì nào! Chính là vì chăm sóc các con!

Con cho rằng dì khác cho con mấy cái kẹo, dẫn con đi ăn mấy món ngon thì là tốt với con ư? Cửu Cửu, đợi con lớn hơn chút nữa thì con sẽ biết ai mới thật sự tốt với mình!

Mẹ con nói không sai, bố đã quá chiều con. Cửu Cửu, bố chiều hư con rồi!”

Ngoài cửa lại có tiếng gõ cửa, “Cậu chủ, cậu chủ nhỏ lại không chịu ăn gì, hình như còn hơi bị tiêu chảy.”

Đây là câu mà Quan Triều Viễn không muốn nghe thấy nhất.

“Cửu Cửu, con nhớ kỹ cho bố, mẹ mới là người tốt với con nhất trên đời này, không còn bất kỳ ai khác cả! Con có thể không hiểu, thậm chí con có thể không thích mẹ nhưng nhất định phải tôn trọng mẹ! Bởi vì mẹ là người đưa con đến với thế giới này! Con tự suy nghĩ kỹ đi!”

Quan Triều Viễn nói xong câu cuối cùng thì vội vàng ra khỏi phòng, đến xem Tiểu Thất thế nào.

Cửu Cửu đứng ở trong phòng, cô bé cảm thấy không biết phải làm sao, hôm nay Quan Triều Viễn thật sự khiến cô bé rất sợ hãi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK