Chương 1600
Quan Triều Viễn thấy Tô Lam đi tới liền vội vàng mắng.
Nên phối hợp với diễn xuất của anh thì vẫn phải diễn chứ.
“Anh đừng bù lu bù loa lên nữa, loại chuyện này không nên truyền ra ngoài.”
“Em nói xem, sau này mỗi dịp Tết nhất anh cùng em về nhà mẹ đẻ, ở nhà mẹ đẻ em anh không ngẩng đầu lên được, không ngờ nhà chúng ta lại có một tên cặn bã như vậy!” Quan Triều Viễn tiếp tục nói, vừa nói vừa ra hiệu bằng mắt với Lý Như Kiều.
Lý Như Kiều ngay lập tức hiểu được ý định của Quan Triều Viễn, cô nhào thẳng vào lòng Tô Lam và bật khóc.
“Em đi an ủi cô Lý trước, hai người nói chuyện trước đi.” Tô Lam nói rồi đưa Lý Như Kiều đi.
Giản Ngọc giống như đã làm sai việc gì đó, cúi đầu không nói gì.
“Rốt cuộc anh đang nghĩ gì vậy!” Quan Triều Viễn quát lớn.
“Cậu vào trong nói chuyện, đóng cửa lại!”
“Anh dám làm không dám nhận à!”
Tuy nhiên, Quan Triều Viễn vẫn vào cửa theo ý của Giản Ngọc và đóng cửa lại.
Quan Triều Viễn đặt mạnh ghế xuống đất, sau đó ngồi xuống.
“Rốt cuộc anh muốn thế nào?”
Giản Ngọc thở dài dựa vào giường, “Là tôi muốn thế nào hay là cậu muốn thế nào? Chuyện này liên quan đến cậu sao? Đi chỗ khác chơi đi!”
Giản Ngọc phiền muộn không muốn cãi nhau với Quan Triều Viễn.
“Cái gì mà không liên quan đến em? Chuyện của anh cũng là chuyện của em! Đây là chuyện của nhà họ Quan chúng ta!”
Quan Triều Viễn trợn mắt, “Anh có biết anh làm em rất mất mặt không hả? Sau này em cùng Lam Lam về nhà ngoại, người nhà ngoại sẽ nói như thế nào! Em còn một đứa con trai nữa, anh bảo sau này cháu trai của anh sẽ nhìn anh như thế nào!”
“Có phải cậu nghĩ hơi xa rồi không?”
“Không xa chút nào! Đó là vợ của em đúng không, là em dâu của anh đúng không, con trai em là cháu anh đúng không?”
“Cậu có thể để tôi yên tĩnh được không?” Giản Ngọc vỗ đầu nhắm mắt lại, dựa vào giường.
Chuyện này xảy ra quá đột ngột, bản thân anh ta cũng không thể chịu được.
“Yên tĩnh cái con khỉ ấy! Theo em thì vừa hay em vừa mới kết hôn, bây giờ có thời gian, mau tiến hành chuyện của hai người luôn đi.”
Quan Triều Viễn rất có uy lực giải quyết dứt khoát.
“Tiến hành chuyện gì?”
“Phí lời, đương nhiên là kết hôn rồi!”
Giản Ngọc trợn mắt, anh ta chưa bao giờ nghĩ đến chuyện kết hôn, luôn cảm thấy từ này không có bất kỳ liên quan gì đến cuộc đời mình.
“Sao vậy? Ngủ với con gái nhà người ta lại không muốn chịu trách nhiệm đúng không?”
Giản Ngọc liếc nhìn Quan Triều Viễn, “Sao cậu lại gấp gáp như vậy? Không phải cậu chuẩn bị đi hưởng tuần trăng mật với Tô Lam sao? Chuyện này tôi sẽ tự mình giải quyết, cậu đi đi.”
“Anh muốn giải quyết như thế nào? Biến mất? Phủi mông bỏ đi? Chuyện này tuyệt đối không được như vậy! Em nói cho anh biết, Lam Lam sẽ khinh thường anh!”