Chương 535
“Thế nhưng, cô Tiêu, gần đây Chủ tịch Quan khá bận, mong là cô đừng làm trễ nải quá nhiều thời gian.”
“Tôi hiểu.”
Về mặt này, Tiêu Mạch Nhiên luôn cực kỳ nhượng bộ. Quan Triều Viễn.
Từ khi bắt đầu thích Quan Triều Viễn, cô ta đã biết, bản thân phải là một người bạn gái hiểu chuyện.
Tiêu Mạch Nhiên vào phòng làm việc của Quan Triều Viễn, anh vẫn đang xử lý đống giấy tờ như trước.
“A Viễn, làm mệt rồi chứ, nghỉ chút đi” Giọng điệu của cô ta, dịu dàng đến mức không thể dịu dàng hơn được nữa.
*Tìm tôi có việc gì?” Quan Triều Viễn không ngẩng đầu lên.
“Cũng không có chuyện gì, chỉ là tối qua, nghệ sĩ của công ty đưa tặng em một ít bánh brownie socola tự làm, thầm nghĩ chắc là anh thích, liền mang tới cho anh nếm thử”
“Nghệ sĩ của công ty?” Lúc này Quan Triều Viễn mới ngẩng đầu lên.
Vì người đầu tiên anh nghĩ tới là Tô Lam, lần trước người tặng bánh quy cho Tiêu Mạch Nhiên chính là Tô Lam.
“Đúng thế, chính là người tặng bánh quy lần trước, Tô Lam, anh còn nhớ không?”
Quả nhiên là Tô Lam!
Đương nhiên là anh nhớ, đó là vợ anh, anh có thể không nhớ sao?
Tiêu Mạch Nhiên cẩn thận đặt túi xách lên bàn, lấy một miếng bánh brownie socola từ trong túi ra, đóng gói vẫn rất tinh tế.
Nhìn thấy miếng bánh brownie socola ngon mắt này, Quan Triều Viễn rất thèm ăn.
Khoảng thời gian Tô Lam vừa xuất viện, mỗi ngày đều xuống bếp làm đồ ăn ngon cho anh.
Anh vừa quen với việc ăn đồ ăn cô nấu, hai người liền cãi nhau.
Anh cũng không nhớ được lần trước được ăn đồ cô nấu là lúc nào nữa.
Quan Triều Viễn nghĩ cũng không thèm nghĩ, liền lấy một miếng bánh brownie socola, cho vào miệng ăn.
Socola đậm vị cùng với bánh xốp mềm hòa vào nhau, vị vẫn rất ngon như trước kia.
“Rất ngon sao?”
‘ừ”
Bánh do người phụ nữ của anh làm, đương nhiên là rất ngon.
“Ngon thì để hết lại cho anh” Tiêu Mạch Nhiên nhìn đống giấy tờ chất cao như núi: “Gần đây có phải anh bận lắm không? Mệt quá thì nhìn qua là được, đừng để bản thân mệt quá.”
“Biết rồi”
“Vậy, em về trước đây”
Vốn dĩ Tiêu Mạch Nhiên hy vọng Quan Triều Viễn giữ cô ta lại.
“Được” Quan Triều Viễn lại không giữ cô ta lại, ít nhiều cô †a cũng hơi thất vọng.
“Vậy anh làm việc đi, em đi đây.’ Tiêu Mạch Nhiên đứng dậy, đi ra ngoài.
Quan Triều Viễn nhìn chỗ bánh brownie socola được đóng gói tinh tế kia, ngây người mất hồn!
Người phụ nữ này lại còn có thời gian làm bánh?
Quan Triều Viễn càng nghĩ càng tức!
Anh lửa giận bừng bừng như này, nhưng cô lại sống rất khoan khoái, còn nhàn hạ thoải mái đi làm bánh, còn tặng cho người này người kia!
Quả nhiên anh không có chút địa vị nào trong lòng người phụ nữ này!