Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (full) - Dị bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3417

Trong lúc dùng cơm, anh vừa dịu dàng lại săn sóc, sẽ gọi phục vụ dọn đồ ăn lên cho cô ta, rồi còn rót đồ uống giúp cô ta.

Liễu Minh Hoa càng nhìn thấy dáng vẻ dịu dàng quan tâm như vậy của anh thì trong lòng lại càng vừa oán hận mà vừa bất an.

Tại sao? Tại sao chứt Tại sao lúc trước Tô Lam và Lâm Thúy Vân lại muốn phá hoại chuyện tốt của mình!

Nếu bọn họ làm như không biết những điều này thì Nhan Thế Khải căn bản sẽ không đến khách sạn bắt gian!

Cho dù Nhan Thế Khải thật sự không thích cô ta nhưng vậy thì đã làm sao.

Nếu không có Lâm Thúy Vân và Tô Lam thì cô ta đã sớm trở thành bà chủ của Tập đoàn Nhan Thị rồi Nhan Thế Khải sẽ cho cô ta một hôn lễ cực kỳ long trọng, sẽ cho cô ta tất cả thể diện.

Anh sẽ dịu dàng chăm sóc, cực kỳ quan tâm mình…

Thế này không phải đã đủ rồi sao, cô ta muốn cũng đâu có nhiều!

Nhưng tại sao Tô Lam và Lâm Thúy Vân lại muốn phá hủy chút hi vọng nhỏ bé như vậy của cô tal Cô ta thật sự hận chết bọn họ, hận bọn họ sao không chết đi!

Sau khi ăn cơm xong, Nhan Thế Khải liền gọi xe giúp Liễu Minh Hoa đưa cô ta trở về.

Một mình Liễu Minh Hoa ngồi ở phía sau taxi, cô ta hướng đôi mắt trông mong ra ngoài cửa sổ nhìn chăm chăm Nhan Thế Khải: “Anh Khải, nếu người thần bí kia lại liên hệ với em, vậy em có thể gọi điện thoại cho anh không?”

Nhan Thế Khải gật đầu: “Tất nhiên là có thể, hơn nữa cô nhất định phải liên hệ với tôi đầu tiên, hiểu chưa?”

“Em biết rồi, tuy răng bây giờ Thúy Vân và Tô Lam đã không để ý đến em nữa nhưng em vẫn sẽ giúp bọn họ. Dù sao chuyện xảy ra trước kia cũng là do em nhất thời hồ Sau khi Liễu Minh Hoa nói xong câu này lại có chút buồn bà quay đầu đi.

Cô ta vẫy tay với Nhan Thế Khải, lưu luyến nói tạm biệt: “Anh Khải, tạm biệt.”

Ngay sau đó chiếc taxi liền chuyển động, Liễu Minh Hoa quay đầu lại Xuyên qua cửa kính của xe, cô ta có thể nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú của Nhan Thế Khải trầm xuống rồi bước nhanh về phía công ty.

Hơn nữa anh dường như còn đang vội vã gọi cho ai đó, dáng vẻ vô cùng sốt ruột.

Liễu Minh Hoa cười lạnh quay đầu: Nhan Thế Khải, anh thật sự nghĩ là bảo em xóa đoạn ghi âm rồi cầm tư liệu đó của em đi thì em sẽ không còn cách nào sao?

Liễu Minh Hoa em đâu có ngu như vậy!

Đoạn ghi âm kia cô ta đã sớm chép lại rồi, còn phần tư liệu đưa cho Nhan Thế Khải cô ta cũng chụp lại trước đó.

Cho nên cô ta căn bản là không quan tâm Nhan Thế Khải có thật sự đem toàn bộ mấy thứ đó đi hay không.

“Anh Khải, thật ra vốn dĩ anh không tin em, đúng không?”

Lại nghĩ đến mình dùng mấy thứ này mới có thể đổi lấy chút thương xót để Nhan Thế Khải đi ăn một bữa với cô ta Thì Liễu Minh Hoa liền cảm thấy vô cùng nghẹn khuất, vô cùng buồn bực.

Nhưng vẫn may, loại chuyện này có một thì sẽ có hai, một ngày nào đó cô ta vẫn có thể cướp Nhan Thế Khải về.

Ở bên kia, Lâm Thúy Vân giúp Tô Lam xin nghỉ, sau đó liền đỡ cô đến cổng trường rồi hai người họ đứng ở cổng cùng chờ Quan Triều Viễn.

Sau khi Quan Triều Viễn đưa Tô Lam đi thì đi thẳng đến công ty.

Nhưng ở đó, Lục Anh Khoa đã gửi cho anh một tin tức vô cùng kinh hãi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK