Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (full) - Dị bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1500

“Muốn tôi tha cho cô ư, được thôi. Vậy cô nói hết những việc xấu xa mình đã làm ra, tôi sẽ suy xét không dây dưa cô nữa!” Lục Uy Nhiên tức giận.

“Được, được, được, tôi nói… tôi nói. Tôi sai người theo dõi Tô Kiêm Mặc, biết cậu ta thích một cô gái cho nên cố ý tìm người trêu chọc cô gái đó, sau đó khiến bệnh của cậu ta tái phát. Cái chết của cậu ta là ngoài ý muốn, tôi chỉ muốn cậu ta bị bệnh rồi nằm viện thôi, bởi vì tôi biết Tô Lam quan tâm đứa em trai này nhất, nhưng mà tôi không ngờ cậu ta sẽ chết!”

Tô Nhược Vân ôm đầu, cảm giác lại thấy được Tô Kiêm Mặc lẫn trong đám đông.

“Kiêm Mặc, tôi xin lỗi, tôi không cố ý thật mà. Tôi chỉ muốn khiến bệnh của cậu tái phát thôi chứ chưa từng nghĩ đến việc đẩy cậu vào chỗ chết!”

“Nhưng Tô Kiêm Mặc mắc bệnh tim bẩm sinh, mỗi lần tái phát có khả năng cậu ấy sẽ không mở mắt ra nữa, lẽ nào đến cả điều này cô cũng không biết sao! Thế mà cô còn khiến bệnh của cậu ấy phát tác những hai lần!”

“Tôi đáng chết! Tôi biết sai thật rồi, cầu xin các người bỏ qua cho tôi đi, sau này tôi nhất định sẽ làm người tốt, cầu xin các người mà!”

Tóc tai Tô Nhược Vân rối bù, cô ta khóc lóc thảm thiết, hoàn toàn không quan tâm đến hình tượng của mình nữa.

“Vậy việc bố cô vào tù thì sao? Có liên quan gì đến Tô Lam à?”

“Không, việc đó do một mình tôi sắp xếp. Toàn bộ kế hoạch đều do tôi bố trí, chính tôi bảo bố đi bắt cóc con trai của Tô Lam! Hơn nữa còn đút thuốc cho nó! Tôi muốn con của cô ta phải chết! Tại sao cô ta lại có thể lấy được người đàn ông tốt như thế! Đều là tại tôi, chính tôi hại bố tôi vào tù, bố đã gánh hết mọi tội trạng để bảo vệ tôi!”

Tô Nhược Vân hét lạc giọng: “Tôi sai rồi, tha cho tôi đi mà!”

Cô ta vội vàng móc bùa hộ mệnh từ trong túi ra đặt trong lòng bàn tay, đồng thời lẩm bẩm: “A di đà Phật, a di đà Phật.”

Khán giả cùng với cánh truyền thông dưới sân khấu nghe được rõ ràng.

Tô Nhược Vân trước mắt họ là một ả đàn bà cực kỳ đáng sợ!

Cô ta không chỉ cướp đi người yêu của chị mình, mà còn muốn hãm hại đối phương nhiều lần!

Để trả thù chị gái, thậm chí cô ta không tiếc làm đứa em trai mắc bệnh tim bẩm sinh tái phát bệnh cũ!

Thậm chí cô ta còn lên kế hoạch bắt cóc con trai của chị mình, lại còn khiến bố mình vào tù!

Tuy không phải cùng một mẹ sinh ra, nhưng nói cho cùng cũng là chị em!

Dù là người xa lạ thì làm thế cũng tàn nhẫn quá ấy chứ?

Đúng lúc này, vài cảnh sát xông vào hiện trường và đi đến trước mặt Tô Nhược Vân.

“Tô Nhược Vân! Chúng ta nghi ngờ cô có liên quan đến vài vụ án mưu sát, bây giờ chính thức bắt giữ cô, xin cô phối hợp với sự điều tra của chúng ta!”

Cảnh sát đưa lệnh bắt cho Tô Nhược Vân xem.

Tô Nhược Vân dại ra: “Không, tôi không muốn! Buông tôi ra! Tôi không đi!”

Bỗng nhiên mắt cô ta trợn ngược, sau đó hôn mê bất tỉnh.

“Hình tượng sụp đổ! Tô Nhược Vân – nữ hoàng tâm cơ!”

“Người đàn bà xấu xa nhất trong lịch sử! Không ai khác ngoài Tô Nhược Vân!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK