Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (full) - Dị bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2831

Sầm một tiếng, cửa xe bị đóng chặt lại.

Ngay khi Tô Lam nghĩ rằng mình sẽ bị anh ném lại ở đây, thì Quan Triều Viễn lại lên xe.

Anh quay người ngồi vào ghế lái xe, trực tiếp lái xe ra khỏi bãi đậu xe, xe chạy rất nhanh, gần như là điên cuồng phí trên đường.

Hai tay Tô Lam bị trói, cả người hỗn độn, sợ hãi dựa vào ghế sau, tái mặt đi vì tốc độ của xe, Cô đột nhiên cảm thấy vô cùng tủi thân: Rõ ràng là tên Quan Triều Viễn này đã ra ngoài đi gặp những người phụ nữ khác sau lưng cô, nhưng tại sao bây giờ cô lại là người bị bắt nạt?

Tô Lam tủi thân muốn khóc.

Nước mắt trong hốc mắt muốn trào ra, nhưng cô cố gắng cản chặt môi để nước mắt không rơi.

Lúc này, Quan Triều Viễn đang lái xe qua gương chiếu hậu nhìn thấy vẻ mặt tủi thân đáng thương của Tô Lam, đột nhiên cảm thấy vô cùng khó chịu, lại đạp chân ga mạnh hơn.

Xe nhanh chóng trở về biệt thự núi Ngự Cảnh.

Tô Lam được Quan Triều Viễn bế vào phòng ngủ chính, rồi bị ném lên chiếc giường lớn mềm mại.

Mặc dù trên giường rất mềm mại, Tô Lam vẫn bị choáng váng bởi động tác thô bạo của anh.

Khó khăn lắm mới hồi phục lại tinh thân, cô liền nhìn thấy Quan Triều Viễn đang lao về phía mình.

“Quan Triều Viễn!”

Tô Lam bị dọa tới giật mình.

Ngay khi cô ấy nghĩ răng Quan Triều Viễn sẽ làm gì đó với cô ấy, thì anh lại rất bình tĩnh tháo cà vạt khỏi cổ tay cô, sau đó đứng dậy.

Tô Lam kinh ngạc nhìn anh: “Cậu Quan…”

“Tại sao lại nói dối anh?”

Quan Triều Viễn từ trên cao nhìn xuống cô như vậy, ánh mắt vô cùng phức tạp.

Tô Lam đột nhiên cảm thấy có chút chột dạ: “Em… Em không biết anh đang ở đâu’ Khóe miệng Quan Triều Viễn Một nhếch lên một nụ cười trào phúng: “Có nghĩa là, nếu em biết anh ở đó, hai người sẽ đổi chỗ khác?”

“Em không có ý đó, em sợ anh hiểu lầm, cho nên…”

“Nhưng em có nghĩ rằng em càng muốn giấu thì anh sẽ càng hiểu lâm không?”

Quan Triều Viễn nhìn cô, và đột nhiên có loại cảm giác vô lực.

Tại sao đến lúc này, anh vẫn không hiểu lòng mình?

Tô Lam căn môi cố đè nén lại cảm giác cay cay nơi sống mũi: Nhưng Quan Triều Viễn, còn anh thì sao? Anh nói sự thật với em sao?

“Quan Triều Viễn, tôi có thể hỏi anh một chuyện được không?”

Tô Lam cảm thấy nếu hôm nay cô không hỏi rõ ràng về người phụ nữ trong phòng ăn, thì cô nhất định không được vượt qua được cái hố này.

Quan Triều Viễn nhìn cô: “Là chuyện trên điện thoại em muốn hỏi mà không nói ra được sao?”

Hai tay Tô Lam xoắn xuýt trước.

ngực, cô đột nhiên nhớ lại những gì Lê Ngọc Hi đã nói với chính mình – Quan Triều Viễn tới thủ đô là để xem mắt, hơn nữa đối tượng xem mắt của anh là cháu gái của Tổng tư lệnh.

Người phụ nữ đó, anh hoàn toàn không thể từ chối, bởi vì anh thiếu nhà anh Quan một mạng.

“Nói đi?” Quan Triều Viễn nhìn cô chằm chăm Tô Lam lấy hết can đảm: “Lúc nãy khi ăn cơm, em tới phòng vệ sinh có đi qua phòng VIP”“

“Sau đó thì sao?” Quan Triều Viễn hờ hững đáp lại, không để lộ bất kỳ cảm xúc nào, càng không chút chột dạ.

Tô Lam không hiểu, cô đã đã nghe thấy giọng nói của người phụ nữ trong phòng ăn rồi, lẽ nào Quan Triều Viễn không nên cho mình một lời giải thích sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK