Chương 3651
Lục Mặc Thâm vừa cúp điện thoại, thì nghe thấy xa xa truyền đến một tiếng hô: “Giáo sư Lục, Giáo sư Lục, bên này!”
Sao giọng nói này nghe quen tai như vậy?
Lục Mặc Thâm cất điện thoại đi, quay đầu nhìn sang.
Lục Mặc Thâm liếc mắt thấy Lâm Thúy ‘Vân đang vừa kéo cánh tay Tô Lam vừa vô cùng hưng phấn mà vãy tay cùng với mình.
Nụ cười của Lâm Thúy Vân vô cùng xán lạn, giống như là mặt trời vừa lên lúc tám, chín giờ, quét sạch mây mù trước đó.
Lục Mặc Thâm nhếch khóe miệng lên với tâm trạng rất tốt “Nghe nói nữ sinh toàn trường đều chạy đến cửa trường học rồi,sao. hai người mấy người sao không đi nghênh đón anh chàng đẹp trai?”
Hai người Lâm Thúy Vân và Tô Lam bước xuống cầu thang, ngẩng đầu lên và nhìn chăm chằm vào Lục Mặc Thâm với ánh mắt khiêu khích: “Đây là giáo sư Lục đang làm người bí mật quan sát tình hình cho nam thần em à? Hay là sợ em nhìn người đàn ông khác!”
Lục Mặc Thâm cười: “Lúc trước anh cảm thấy da mặt em rất dày, hiện tại xem ra anh thực sự sai rồi.”
“Anh vốn đã sai rồi, da mặt em rất mỏng!”
“Không đúng, ý của anh là da mặt của em dày giống như tường thành, quả thực là súng ống cũng không phá vỡ được!”
Lâm Thúy Vân nghe vậy, thiếu chút nữa thì nổ tung tại chỗ, tức giận quơ nằm tay: “Giáo sư Lục, nếu không phải là thấy anh anh tuấn ung dung, phong lưu phóng khoáng, kiến thức uyên thâm lại dịu dàng hào phóng, chỉ bằng câu nói anh vừa mới nói kia, em sẽ xông lên tầng trong nửa phút đấm anh một cú, anh có tin hay không?”
Đáy mắt Lục Mặc Thâm hàm chứa ý cười: “Chờ một lúc nữa anh có giờ học, cẩn thận anh kiểm tra nội dung của tiết học cuối cùng của eml”
Lâm Thúy Vân vừa rồi còn hoa chân múa tay vui sướng, khí thế hung hăng thì sau khi nghe những lời này, hành quân lặng lẽ trong nháy mắt.
Lâm Thúy Vân vô cùng tuyệt vọng nhìn bóng lưng ung dung rời đi của Lục Mặc Thâm mà kêu rên: “Giáo sư Lục, sao người này vẫn giở chiêu trò vậy? Lẽ nào vừa rồi em võ mông ngựa vẫn chưa tới anh sao? Làm sao anh có thể lấy ơn báo oán! Này, này..”
Lục Mặc Thâm làm như không nghe thấy giọng nói của của Lâm Thúy Vân, vô cùng ung dung mà biến mất ở cuối hành lang.
“Thật là, con mẹ nó nhất định là Lục Mặc Thâm này được một tấc lại muốn tiến một mét!”
Lâm Thúy Vân ở phía sau tức giận tới mức cắn răng.
Tô Lam ở phía sau thì cười hiền từ nói: “Sao cậu lại căng thẳng như vậy? Mỗi lần lên lớp của giáo sư Lục, cậu nên chuẩn bị kỹ càng nhất! Dù sao thì cậu cũng đã bị nhiều lần rồi, tuy nhiên từ khi mấy người ở bên nhau, có vẻ như cậu chẳng bao giờ bỏ qua vấn đề của giáo sư Lục”
Nghe những lời này, sắc mặt Lâm Thúy ‘Vân càng xấu xí như thể bị táo bón nhiều ngày vậy.
Làm sao Lâm Thúy Vân lại có thể không chuẩn bị đầy đủ?
Trước đó, Lâm Thúy Vân liên tục trả lời sai vấn đề của Lục cầm thú ba lần ở trong lớp, người kia lại không làm khó mình ở trong lớp, thế nhưng sau khi tan học, Lục Mặc Thâm sẽ đẩy mọi công việc xuống, hết sức chuyên chú vội tới dạy Lâm Thúy Vân học bù Không sai, chính là hình thức “Học bù” trần trụi như vậy!
Ngày hôm sau, Lâm Thúy Vân có cảm giác mình như bị người ta lột vài lớp da, cả người đều không phải là của mình, thậm chí ngay cả bước đi cũng chỉ có thể đi như con cua.
€ó đến vài lần khi Lâm Thúy Vân gọi điện thoại cho Tô Lam tố khố, Tô Lam kia còn đùa mình, nói cái gì mà: “Bé yêu, cuối cùng cậu cũng chân chính cảm nhận được cảm giác sung sướng đến mức không thế khép chân lại được là mùi vị gì”