Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (full) - Dị bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3029

Khuôn mặt này khiến mình nhớ thương mất bao lâu Nhưng cuối cùng cũng chỉ có thể cầm dao nhỏ, khắc tên của cô ấy trong trái tim của mình.

Khắc cốt ghi tâm, máu tươi đầm đìa.

Nhiều năm như vậy, miệng vết thương của anh ấy vất vả mãi mới khép lại một ít Cô ấy, vậy mà lại xuất hiện.

Khúc Thương Ly suy nghĩ, nhìn chãm chãm gương mặt Tống Chỉ Manh.

Như vậy thật giống như chìm sâu vào một loại nhớ lại, không thế tự kiềm chế.

Cô ấy rõ ràng là một cô gái đơn thuần thiện lương như vậy, nhưng vì sao lúc trước lại lựa chọn tốn thương người như vậy.

Rõ ràng chính là cô ấy buông bỏ lời thề của hai người trước, nhưng cũng chính là cô ấy ngày đó chất vấn anh ấy vì sao lại vứt bỏ cô ấy.

Tống Chỉ Manh, rốt cuộc người nào mới là em chân chính?

Khúc Thương Ly không biết đã đứng trong này bao lâu Cho đến khi Tống Chỉ Mạnh bị một loại cảm giác áp bách cường đại làm cho bừng tỉnh.

Tống Chỉ Manh có hơi bất an, hàng lông m¡ giật giật, sau đó cô ấy chăm chậm mở mắt ra.

Ngay khi vừa mở mắt ra, ánh mắt cô ấy đã rơi vào một vùng biển hồ sâu lắng.

“Anh tới rồi sao?”

Tống Chỉ Manh vừa cười vừa ngồi dậy, nếu vừa nấy cô ấy không nhìn lầm, thì trong khoảnh khắc đó, ánh mắt của người đàn ông trước mặt cô ấy đây có hiện lên chút ôn nhu.

Khúc Thương Ly thấy cô ấy tỉnh lại, khí áp quanh thân lập tức hạ thấp. Anh ấy xoay người ngồi xuống: “Tới từ rất lâu rồi?

Tống Chỉ Manh mơ màng lắc đầu, đứng dậy rồi ngồi xuống chỗ đối diện anh ấy: “Cũng không bao lâu, chỉ là hai ngày nay vội quay phim, nên đầu óc không được tỉnh táo lắm”

Khúc Thương Ly nhíu mày theo bản năng: “Đã thức đêm như vậy thì đừng nên ăn mấy thứ đồ rác rưởi kia, dạ dày của cô không có tốt”

‘Vừa nói xong, anh ấy thấy Tống Chỉ Manh đang ngơ ngác nhìn mình. Khúc Thương Ly nhíu mày, nhận ra hình như mình hơi nhiều lời. Trong lúc nhất thời, không khí trong phòng không hiếu sao lại trở nên im lặng.

Tống Chỉ Manh cười cười, đánh vỡ bầu không khí yên tĩnh này trước: “Cỡ hai ngày tới bộ phim sẽ quay xong, ngày mốt tôi sẽ cùng…”

Cô ấy tính nói là đi cùng Quan Triều Viễn, nhưng cô ấy biết rõ Khúc Thương Ly có địch ý với Quan Triều Viễn nên quyết định không nói rõ mọi chuyện nữa: “Ngày mốt tôi sẽ trở về thủ đô”“

Khúc Thương Ly khẽ gật đầu: “Ừ, chưa ăn cơm đúng không? Ăn trước đã, có chuyện gì để lát rồi nói”

“Ừm?

Khúc Thương Ly gọi phục vụ vào, rất tự nhiên gọi vài món thức ăn. Hai người, gọi năm món mặn một món canh, mỗi một món đều là thứ Tống Chỉ Manh thích.

Tống Chỉ Manh gọi thêm hai ly rượu vang đỏ, là hương vị và hãng rượu mà Khúc Thương Ly thích nhất.

Mặc dù hai người đã xa nhau nhiều năm như vậy, nhưng khi gặp lại, sự ăn ý giữa cả hai vẫn không hề suy giảm.

Tới khi bữa cơm đã dần tới hồi kết, Khúc.

Thương Ly lấy từ phía sau lưng ra một cái túi nhỏ: “Đây là đồ cô muốn”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK