Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (full) - Dị bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1863

Quan Triều Viễn bỗng chốc như bốc hỏa, Tô Lam cũng giật cả mình, vén chăn lên nhìn thì thấy một bóng dáng nhỏ xíu đang đứng ở đầu giường cười ‘hì hì’.

“Oắt con! Con đến đây lúc nào?” Quan Triều Viễn lập tức gào lên.

Tô Lam toát cả mồ hôi lạnh, rõ ràng cô nhìn thấy hai con trai đã ngủ rồi nên mới về phòng ngủ mà! May mà hai người họ vẫn chưa vào đề chính, Tô Lam vội cài lại cúc áo rồi mở đèn lên.

Tam Tam lập tức trèo lên giường, vén chăn của hai người lên như đang tìm gì đó.

“Con làm gì thế Tam Tam?”

Tam Tam chớp đôi mắt ngờ vực nhìn Tô Lam: “Mẹ, anh đào đâu? Con cũng muốn ăn anh đào!”

Mặt Tô Lam bỗng chốc như rỉ máu.

Anh đào…

“Anh đào không phải cho con ăn, mau biến về phòng đi!” Quan Triều Viễn ghét nhất là lúc làm được một nửa thì bị con trai đến quấy rầy!

Chuyện này không chỉ xảy ra một hai lần.

Tam Tam lập tức rúc vào lòng Tô Lam: “Mẹ, em muốn ngủ với mẹ… tối quá mẹ còn nói hôm nay ngủ với con.”

Quan Triều Viễn nhìn ‘móng vuốt’ của Tam Tam đang để ở ngực Tô Lam thì lập tức đi tới kéo Tam Tam ra khỏi ngực Tô Lam rồi để cậu bé lên giường, ôm Tô Lam vào lòng mình.

Đây là địa bàn của anh!

Trước đây thằng nhóc này nhỏ quá, để nó chiếm đất của anh lâu quá rồi, giờ còn muốn tranh với anh sao?

Không có cửa đâu!

“Anh để em nói với thằng bé.” Tô Lam kéo Tam Tam lại, “Tam Tam, chẳng phải chúng ta đã nói rồi sao? Con lớn rồi, phải tự đi ngủ, không thể bám lấy mẹ nữa. Con xem em trai còn nhỏ hơn con nhưng em trai tự ngủ đấy.”

Tam Tam chỉ vào Quan Triều Viễn, nói: “Vậy bố lớn hơn con nhiều, sao bố vẫn còn ngủ với mẹ? Sao bố không tự ngủ?”

“Chuyện này…” Tô Lam bối rối với câu hỏi này.

Cô nhìn Quan Triều Viễn như đang cầu cứu.

“Mẹ là vợ bố, tất nhiên phải ngủ với bố rồi!”

“Mẹ…” Tam Tam xoay mông chuẩn bị trèo đến bên cạnh Tô Lam, Quan Triều Viễn kéo cái chân ngắn của cậu bé lại.

Tô Lam cũng không muốn con trai mình tủi thân, cô bế Tam Tam lên khiến Quan Triều Viễn cũng hết cách.

“Mẹ, vậy mẹ làm vợ con nhé? Sau này mẹ ngủ với con.”

Tô Lam nghe thế thì bỗng chốc sụp đổ, con trai, sao con có thể nói thế này trước mặt bố con chứ? Con chán sống rồi sao?

“Nhé mẹ?” Tam Tam ôm mặt Tô Lam.

“Nhóc con!” Quan Triều Viễn thô bạo giật lấy Tam Tam từ trong lòng Tô Lam rồi dứt khoát thả cậu bé xuống giường: “Đây là vợ bố! Muốn có vợ ngủ với con thì con tự đi mà tìm!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK