Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (full) - Dị bản
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 477

Chờ tới khi Tô Lam lại mở mắt ra, đôi mắt màu lam của Quan Triều Viễn đã biến thành màu đỏ tươi như máu.

“Tô Lam, cô nhớ kỹ những gì cô nói, đừng hối hận”

KIUU Tô Lam đang định nói gì đó, thì môi đã bị Quan Triều Viễn chặn lại, anh điên cuồng hôn cô, không hề dịu dàng chút nào.

Tô Lam ra sức vùng vẫy.

“Không phải là vì em trai cô sao? Là vì tạo ra cảnh tượng chúng ta tình cảm mặn nồng, cô giả vờ cái gì chứ?”

Quan Triều Viễn tức giận, xé rách đồ ngủ của Tô Lam.

“Quan Triều Viễn, anh dừng lại! Dừng lại!”

“Cô là người phụ nữ của Quan Triều Viễn tôi! Tôi muốn chơi thế nào thì chơi thế đó! Tô Lam, cô nhớ kỹ cho tôi! Cô là người phụ nữ của tôi! Khi xưa tôi bỏ 1 triệu mua cô!

Cô đã bán mình cho tôi! Cô không có tư cách bảo tôi dừng lại!”

Mỗi câu của Quan Triều Viễn đều giống như lưỡi dao đâm vào trái tim Tô Lam.

Đúng thế, anh đã bỏ một triệu mua cô, cô còn mong chờ gì nữa chứ? Cái gì mà yêu cô, chẳng qua chỉ là nhất thời hứng lên mà thôi…

Quan Triều Viễn chiếm lấy cơ thể Tô Lam cực kỳ dã man, không hôn, không có bất kỳ dạo đầu nào!

Tô Lam đau đến mức xé ruột xé gan!

Dường như Quan Triều Viễn chỉ muốn trừng phạt cô, không hề quyến luyến, vội vàng kết thúc, mặc quần áo rồi rời đi.

Tô Lam nằm trên giường, giống như người mất hồn.

Đau đớn trên người dần dần lan ra, nhưng không thể so sánh với nỗi đau trong lòng cô.

Suy cho cùng, chẳng qua cô chỉ là một món đồ chơi trong tay Quan Triều Viễn mà thôi, một công cụ phát tiết, chỉ thế mà thôi.

Cô vừa nhắm mắt lại, nước mắt liền lăn xuống, rơi lên gối.

Đồ ngủ bị Quan Triều Viễn xé thành mảnh vụn, rơi đầy trên giường.

Quan Triều Viễn ơi Quan Triều Viễn.

Vì sao trái tim tôi đang dần lại gần anh, còn trái tim anh lại ngày càng rời xa tôi chứ? Thậm chí cô còn hơi nghi ngờ, khoảng thời gian nằm viện lúc trước, sự dịu dàng vô bờ mà Quan Triều Viễn dành cho cô chỉ là do cô tưởng tượng ra mà thôi.

Rốt cuộc đâu mới là con người thật sự của anh chứ? Đêm nay định sẵn là một đêm khó ngủ.

Tô Lam ở nhà hai ngày, hai ngày này Quan Triều Viễn đều không về, cũng không gửi tin wechat, càng đừng nói đến gọi điện, dường như bốc hơi khỏi thế gian vậy.

Hai ngày nay, Tô Lam ngơ ngơ ngác ngác, vốn định đi †hăm Tô Kiêm Mặc, nhưng đêm đó Quan Triều Viễn giày vò quá kinh khủng, cả người cô đau đớn, đến đi lại cũng đau đến không chịu nổi, cô không muốn Tô Kiêm Mặc: thấy dáng vẻ này của cô.

Vì thế, cô cũng chỉ gọi điện cho Tô Kiêm Mặc, hỏi thăm Tình hình của cậu.

Hai ngày nay, trong đầu của Tô Lam luôn nhớ lại khuôn mặt tức giận và những câu nói kia của Quan Triều Viễn.

Trước giờ cô chưa từng yêu tôi? Cô chỉ để ý đến em trai cô, có đúng không? Cô thật sự chưa từng yêu anh sao? Không có chút nào sao? Vấn đề này, bản thân Tô Lam cũng không rõ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK