Mục lục
Y Đạo Quan Đồ - Thạch Chương Ngư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lương Thành Long nói: Chúng ta không phải hai vợ chồng sao? Sao có thể nói không liên quan đến anh chứ? Từ các loại biểu hiện của Lâm Thanh Hồng, hắn đã đoán được một chút, nhưng hắn vẫn không dám kết luận, có chút thấp thỏm hỏi: Đứa nhỏ là của anh sao?

Những lời này hoàn toàn chọc giận Lâm Thanh Hồng, cô ấy bỗng nhiên vung tay lên, dùng toàn lực tát cho Lương Thành Long một cái, đánh rất là kêu, ngay cả Lâm Thanh Hồng cũng không ngờ rằng mình lại ra tay tàn nhẫn như thế, đánh xong cái cái tát này chính cô ta cũng sửng sốt, mắt nhìn nửa bên mặt hiện ra năm dấu tay đỏ hồng của Lương Thành Long, thằng nhãi này không tức giận, ngược lại còn cười, Lương Thành Long vui vẻ cái gì? Hắn vui vẻ chính là thông qua cái cái tát này chứng thực, đứa nhỏ trong bụng Lâm Thanh Hồng khẳng định là của mình, nếu như, Lâm Thanh Hồng khẳng định sẽ cảm thấy có lỗi với mình, cô ấy đuối lý, hiện tại cô ấy đánh mình một cái tát, chứng minh đứa nhỏ này trăm phần trăm là của mình, cho nên Lâm Thanh Hồng mới cảm thấy ủy khuất.

Lâm Thanh Hồng nhìn nửa bên mặt sưng lên của Lương Thành Long, nhưng lại cười hài lòng như một đứa nhỏ, trong lòng bỗng nhiên cảm thấy có chút thương tiếc, cô ấy không biết vì sao lại mềm lòng, tên khốn trước mắt này có lỗi với mình, mình vì sao còn sinh ra lòng thương hại với hắn? Lâm Thanh Hồng gật đầu nói: Lương Thành Long, không ly hôn với tôi anh là đồ nhát gan!

Lương Thành Long bỗng nhiên vọt tới, ôm lấy cô ấy, Lâm Thanh Hồng kinh hô: Buông ra!

Lương Thành Long nói: Không buông, chết cũng không buông, em không thể ly hôn với anh, em không thể khiến cho con của chúng ta sinh ra đã không có ba!

Lâm Thanh Hồng cả giận nói: Cút đi, ai có đứa nhỏ với anh?

Lương Thành Long nói: Buổi tối ngày đó tôi đã có loại dự cảm này, Thanh Hồng, ngàn sai vạn sai đều là anh sai, em không nể mặt tăng cũng nể mặt phật, vì kết tinh tình yêu của chúng ta, em cho anh một cơ hội, em cho anh một cơ hội đi!

Lâm Thanh Hồng nói: Lương Thành Long, tôi thật không ngờ anh vô lại như thế, chúng ta hợp được tan được, ít nhất trong lòng tôi còn có thể lưu lại hình tượng một người đàn ông có tự tôn.

Lương Thành Long nói: Vì em và đứa nhỏ, cái gì anh cũng có thể hi sinh, tự tôn tính cái rắm, trước mặt vợ và con anh cần tự tôn cái gì.

Trước toilet có không ít người, thấy hai vợ chồng ở chỗ này nói chuyện, cả đám đều đứng lại xem náo nhiệt, Lâm Thanh Hồng không nhịn được, cô ấy thấp giọng nói: Anh buông tôi ra, quay về rồi nói.

Lương Thành Long nghe ra ngữ khí của cô ấy hòa hoãn rất nhiều, trước đó căn bản là chuyện không có khả năng, xem ra Lâm Thanh Hồng thật sự mang thai, hơn nữa đứa nhỏ này là cơ hội để hai vợ chồng họ hàn gán lại với nhau. Lương Thành Long nói: Không buông, trừ phi em đáp ứng cho anh một cơ hội.



Lâm Thanh Hồng thấy người xung quanh càng ngày càng nhiều, nhíu nhíu mày nói: Anh đừng được một tấc lại muốn tiến một thước!

Lương Thành Long nghe thế, trong lòng vui mừng, những lời này giống như cho hắn một cơ hội quay về, lúc này Trương Dương cũng tìm đến đây, Trương Dương thấy tình trạng trước mắt này, không khỏi nhếch môi cười nói: Tôi nói hai vợ chồng các người, không sợ người ta nói xấu sao.

Lâm Thanh Hồng nhân cơ hội giãy khỏi cái ôm của Lương Thành Long, cúi đầu đi về phía trước, Lương Thành Long nói: Cẩn thận a! Cũng không chào hỏi cùng Trương Dương, cẩn thận theo sau.

Trương Dương thấy tình cảnh hai người, biết quan hệ bọn họ khẳng định có hòa hoãn, Trương Dương cũng không nói thêm cái gì, loại thời điểm này, người ngoài nói vào càng nhiều ngược lại càng không tốt, chỉ cần Lâm Thanh Hồng nguyện ý cho Lương Thành Long cơ hội, tiếp theo chính là chuyện của hai vợ chồng bọn họ. Khuôn mặt của Lương Thành Long quả thật không tiện gặp người, Trương Dương theo sau nói: Thành long, hay là cậu đưa chị Thanh Hồng trở về nghỉ ngơi đi.

Một câu nói nhắc nhở Lương Thành Long, với dáng dấp hiện tại của hắn nếu như trở lại khẳng định sẽ làm trò cười cho người trong phòng, thừa cơ hội này nhanh chóng mang theo Lâm Thanh Hồng đi, tìm một chổ nói chuyện với nhau, thuận tiện tu bổ tình cảm hai người, Lâm Thanh Hồng không phản đối, đi tới hướng thang máy, Lương Thành Long ôm quyền với Trương Dương, vẻ mặt cảm kích, nếu không có thuốc do Trương Dương cho hắn, hắn và Lâm Thanh Hồng có thể sẽ xong, một đêm bảy lần, nếu như không có uy mãnh đêm đó, làm sao có kết tinh tình yêu, nếu như không phải vì đứa nhỏ, Lâm Thanh Hồng sao có thể cho hắn cơ hội? Đại ân không lời nào cảm tạ hết được, việc cấp bách trước hết vẫn là lấy lòng Lâm Thanh Hồng.

Trương Dương nhìn theo hai vợ chồng này rời đi, lúc này mới về phòng, Viên Ba thấy hắn trở về, nhịn không được nói: Hai vợ chồng bọn họ xảy ra chuyện gì vậy? Đi lâu thế?

Trương Dương cười nói: Lâm Thanh Hồng khó chịu, Lương Thành Long đưa cô ấy đi về trước.

Thường Hải Thiên nói: Hai vợ chồng bọn họ không phải thật sự muốn ly hôn chứ?

Trương Dương nói: Việc nhà người ta chúng ta đừng hỏi nhiều, Nào! Uống rượu!

Tần Thanh mỉm cười nhìn Trương Dương, cô ấy đã đoán được chuyện gì xảy ra, xem ra qua bữa cơm đêm nay, thật sự tác hợp cho Lương Thành Long và Lâm Thanh Hồng gương vỡ lại lành, thật ra là một chuyện tốt.

Bữa tối nay, người đến vốn không nhiều, hai vợ chồng Lương Thành Long vừa đi, chỉ còn lại có sáu người, Tần Thanh cũng hợp thời đứng dậy, cô ấy và Lâm Thanh Hồng cùng đi đến, hiện tại Lâm Thanh Hồng đi, Trương Dương đưa tiễn cô ấy, Tần Thanh cười nói: Không cần, các người tiếp tục uống rượu, tôi đóng gói vài món, đưa cho Hải Tâm.

Viên Ba đứng dậy đi an bài, thuận tiện an bài tài xế đưa Tần Thanh rời đi, Trương Dương tiễn Tần Thanh đến bên ngoài, thấp giọng nói: Buổi tối em điện thoại cho chị.



Tần Thanh cười cười, đôi mắt đẹp nhìn hướng xung quanh, không nói được cũng không nói không được.

Trương Dương nói: Như vậy là tối nay ghé nhé.

Tần Thanh nói: Không vội, buổi tối chị đến chổ của Hải Tâm.

Trương đại quan nhân vừa nghe liền có chút trợn tròn mắt, nếu như hai người ở cùng nhau, mình sẽ không có cơ hội. Hắn đang muốn kháng nghị, thấy Viên Ba chuẩn bị xong bữa ăn khuya, đã đi tới, cũng không nói nhiều, thấp giọng nói: Trở về em gọi điện thoại cho chị.

Tần Thanh vừa đi, cái bữa cơm này cũng chấm dứt, Trương Dương uống rượu nói: Bên Tĩnh Hải khảo sát được rồi sao?

Thường Hải Thiên nói: Được rồi, phí chuyển nhượng hai triệu, bất quá tôi phải tiếp thu bảy mươi công nhân trong nhà máy, tính thêm thiết bị phải mua, phỏng chừng sơ bộ cũng trên năm triệu.

Thường Hải Long lập tức tỏ thái độ nói: Anh, em có thể cho anh mượn trước hai triệu.

Thường Hải Thiên cười nói: Không cần tiền của em, em hiện tại có nhiều công trường như vậy, tài chính quay vòng cũng không có dư, tôi có chút quan hệ với ngân hàng, tài chính không vấn đề, đối với tôi mà nói phương diện thiết bị là một phiền phức, bọn họ sử dụng tuyến sinh sản cũ mà bởi vì thiếu bảo trì lâu dài nên trên cơ bản đã gần hỏng hết rồi, nếu như có thể sử chữa thì tốt, có thể nhẹ vốn, nếu như không thể, anh phải mua trọn vẹn dây chuyền sản xuất, giá thành phẩm còn phải tăng.


Triệu Thiên Tài nói: Có thời gian tôi đi theo cậu nhìn, phương diện máy móc tôi có chút nghiên cứu.


Thường Hải Thiên có chút kỳ quái nói: Anh không phải sửa xe sao?


Triệu Thiên Tài mỉm cười nói: Ô tô phức tạp như thế tôi có thể đối phó được, máy móc bình thường hẳn là không làm khó được tôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK