Mục lục
Y Đạo Quan Đồ - Thạch Chương Ngư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trương đại quan khi đã nhất tâm muốn làm hại người khác thì luôn có thể nghĩ ra biện pháp, càng huống chi ngay lúc đó bên người lại có thêm nhà mưu lược là Kỳ Sơn, hai điểm Kỳ Sơn đưa ra đều là nhược điểm chí mạng của khách sạn Tuệ Nguyên, nhưng bối cảnh của khách sạn Tuệ Nguyên bày ra ở đó, cho dù họ trộm nước trộm điện, với bối cảnh của Khang Thành và Lương Tư thì cũng có ai dám đi điều tra?

Trương Dương đem suy nghĩ chính mình nói ra, Kỳ Sơn nở nụ cười, Kỳ Sơn nói: Người xưa có câu, điếc không sợ súng, anh nếu muốn cho cục điện lực thành phố đi điều tra khách sạn Tuệ Nguyên, họ nhất định không có lá gan này, anh rể của Lương Tư, Lưu Hiểu Trung chính là cục trưởng cục điện lực tỉnh, hành động Tuệ Nguyên trộm điện là gã ngầm cho phép, người làm quan không dám đi điều tra, chưa chắc người làm việc cụ thể phía dưới không dám, nguyên nhân họ không dám làm là bị ức hiếp bởi quyền uy của Lưu Hiểu Trung, nếu như anh cho họ một khoản đủ để làm xiêu lòng họ, vậy thì sự việc đã thay đổi rồi.

Trương Dương nói: Tôi không thể dùng tiền công, công báo tư thù.

Kỳ Sơn nói: Tôi có thể! Tôi lấy tiền giải quyết chuyện này, làm cho người làm việc cụ thể của cục điện lực vạch trần chuyện này.

Trương Dương nói: Làm vậy phải tiêu không ít tiền, anh dùng nhiều tiền như vậy, có lẽ không phải chỉ đơn giản vì trừng ác dương thiện, làm Lôi Phong sống của thời đại mới chứ?

Kỳ Sơn nói: Chủ nhiệm Trương, tôi là người làm ăn, việc làm ăn gây lỗ tôi cũng sẽ không làm.

Trương đại quan cười rồi, chuyện này hắn đã sớm rõ ràng, Kỳ Sơn chủ động nhiệt tình như vậy, đứng cùng với mình với lập trường rõ ràng, không phải là vì giao tình của hắn và Kỳ Sơn, hắn đã sớm sớm đoán chắc Kỳ Sơn có mục đích khác.

Kỳ Sơn nói: Khang Thành thiếu tôi nhiều phí chuyển nhượng như vậy, chẳng khác gì đoạt chiếm thực phủ Giang Nam, tôi muốn lấy lại thực phủ.

Trương Dương gật đầu, Kỳ Sơn yêu cầu của cũng không quá phận.

Kỳ Sơn lại nói: Nếu như có thể, lần này có lẽ có thể khiến cho gã không thể đứng vững ở Tuệ Nguyên .

Trương Dương nheo hai mắt, đã hiểu ý của Kỳ Sơn, ý đồ của tên này rất lớn, chẳng những muốn lấy lại thực phủ Giang Nam còn muốn cả vốn lẫn lãi đoạt lấy Tuệ Nguyên, hèn chi lần này gã đi theo bỏ tiền bỏ sức, hóa ra gã đã sớm nhắm vào khách sạn Tuệ Nguyên. Trương Dương thở dài nói: Kỳ Sơn ơi, Kỳ Sơn, tôi giờ đây mới phát hiện, qua lại với người làm ăn các anh phải để ý, không cẩn thận sẽ bị các anh bán rẻ.

Kỳ Sơn cười nói: Đối với người khác, tôi dám, đối với anh tôi không dám!

Trương Dương nói: Cho dù anh bảo người điều tra nước điều tra điện, chỉ sợ cũng không dễ dàng như vậy, Tuệ Nguyên nhiều bảo vệ như vậy cũng không phải ngồi không, sao có thể để anh thực hiện dễ dàng như vậy được.

Kỳ Sơn nói: Nếu chỉ điều tra nước điều tra điện nhất định không được, phải tạo tin tức, phải thúc đẩy tin tức truyền thông lật giở chuyện này, cố gắng làm ảnh hưởng làm phóng đại.

Cái đó Trương Dương cũng nghĩ đến, Trương Dương nói: Những điều anh nghĩ cũng không sai, đáng tiếc vẫn thiếu một điều.

Kỳ Sơn liền nói: Điều gì?

Trương Dương nói: Còn phải điều tra phòng!



Kỳ Sơn khó hiểu nói: Điều tra phòng?

Trương đại quan cười nói: Không sai, điều tra phòng không phải mục đích, mà là để giương đông kích tây, nhất cử lưỡng tiện.

Kỳ Sơn nói: Tuệ Nguyên thuộc về phân cục Tây Thành Đông Giang, Hoắc Vân Trung và Lương Tư quan hệ của không sai, anh muốn cho Hoắc Vân Trung ra mặt đến điều tra Tuệ Nguyên, gần như không thể.

Trương Dương nói: Hoắc Vân Trung chỉ là một người nhân vật nhỏ, ở hệ thống công an Bình Hải gã không là gì cả.

Kỳ Sơn nhìn thấy Trương Dương đầy dáng vẻ tự tin, biết hắn nhất định đã chắc mẩm, thấp giọng thỉnh giáo nói: Chủ nhiệm Trương, anh nói chuyện này nên làm thế nào?

Trương Dương nói: Anh chỉ cần giải quyết việc nước điện, về phần tin tức và công an tôi đến phụ trách!

Trương đại quan vẫn rất có biện pháp của, bên tin tức không có gì khó khăn, phóng viên chỉ cần nghe được có tin tức, lập tức sẽ quây tụ lại đây, về phần công an, Trương Dương đầu tiên nghĩ đến chính là Vinh Bằng Phi, nhưng Vinh Bằng Phi chưa chắc đã đồng ý giúp đỡ hắn làm bừa, cho nên chuyện này phải đi đường cong cứu quốc, Trương Dương gọi điện cho Đỗ Thiên Dã, mặc dù quan hệ của hắn và Đỗ Thiên Dã cùng Vinh Bằng Phi cũng không khác biệt lắm, nhưng địa vị Đỗ Thiên Dã ở trong lòng Vinh Bằng Phi không giống với địa vị của hắn, Vinh Bằng Phi coi Trương Dương là một tiểu tử phiền toái cả ngày không có việc gì tìm làm luôn đi gây chuyện thị phi, nhưng Đỗ Thiên Dã là một người chăm chú có trách nhiệm , Đỗ Thiên Dã nếu có thỉnh cầu gì, Vinh Bằng Phi nhất định sẽ không do dự, lại càng không suy nghĩ Đỗ Thiên Dã có phải cố ý gây chuyện hay không.

Ngay lúc Lương Tư và khang Thành đang suy nghĩ biện pháp ứng phó với Trương Dương, Tuệ Nguyên mất điện, chuyện này ở trong nước rất thường thấy, gần như tất cả đơn vị, mọi người ai cũng gặp qua, nhưng đối với Tuệ Nguyên mà nói chuyện này rất không tầm thường rồi, Tuệ Nguyên không thể mất điện, cho nên khi Lương Tư nghe được tin tức này phản ứng đầu tiên chính là đường điện bên trong khách sạn xảy ra vấn đề, cô ta liền mời thợ sửa điện đến sửa.

Việc lạ Cùng ngày tầng tầng lớp lớp, mất điện chỉ là bắt đầu, xe thợ sửa điện đến không bao lâu, cục công an khu Bạch Sa thành phố Đông Giang lại đến kiểm tra tình hình trị an khách sạn, điều này làm cho khách sạn càng thêm không hiểu, cho dù muốn kiểm tra trị an, cũng nên là khu Tây Thành, cục trưởng cục công an khu Bạch Sa Loan Thắng Văn tự mình dẫn đội, gần như họ kiểm tra phòng cháy trong tình trạng không hề có sự báo trước hay dấu hiệu gì trước.

Lương Tư một mặt đi cùng ban ngành chức năng tiến hành kiểm tra, một mặt tìm cơ hội lặng lẽ gọi điện thoại cho Khang Thành, cô ta rất nhạy cảm cảm thấy được tình hình không đúng, nhiều ban ngành chức năng như vậy, tất cả đều tụ tập ở khách sạn Tuệ Nguyên, đây không phải sự trùng hợp, liên tưởng đến sự việc Trương Dương trước đó từng nói muốn cho Tuệ Nguyên đóng cửa, Lương Tư ý thức được chuyện này đang phát triển theo theo chiều hướng bất lợi với họ. Khang Thành nhận được điện thoại khi vẫn ở bên ngoài, gã nghe Lương Tư nói xong chuyện này, ngay lập tức liền tức giận nói: Nhất định là có người đứng sau lưng giở trò! Gần như hắn liền nghĩ tới Trương Dương đầu tiên, tên này quả nhiên không đơn giản, có thể điều động nhiều ban ngành chức năng như vậy đến điều tra Tuệ Nguyên, khả năng của hắn không thể khinh thường. Có điều khang Thành không hề sợ hãi, công an điều tra khách sạn, chẳng qua là muốn điều tra ma túy đánh bạc và mại dâm, ba điều này Tuệ Nguyên không có vấn đề gì, về phần phòng cháy chữa cháy, hắn rất tự tin về việc phòng cháy chữa cháy của khách sạn, gã cũng không tặng quà cho bên nghiệm thu phòng cháy chữa cháy, thiết bị liên quan tuyệt đối rất tốt, về phần điện lực càng không cần lo lắng, cho tới bây giờ khang Thành vẫn cho rằng hệ thống điện lực chỉ là đến đây sửa chữa.

Lương Tư nói: Tổng giám đốc Khang, anh tốt nhất tự mình đến một chuyến, tôi sợ hệ thống công an và phòng cháy chữa cháy moi tật xấu.

Khang Thành nói: Không cần lo lắng, phối hợp với họ để kiểm tra, tôi sẽ lập tức hỏi rõ ràng rốt cuộc chuyện gì xảy ra.

Sau khi Khang Thành chấm dứt trò chuyện với Lương Tư, rất nhanh liền gọi một cuộc điện thoại cho bộ trưởng bộ tổ chức tỉnh Khổng Nguyên.

Khổng Nguyên nghe thấy có công an và phòng cháy chữa cháy đi điều tra Tuệ Nguyên, cũng hơi ngẩn ra, khi Tuệ Nguyên mới khai trương, y đã đánh tiếng với ban ngành liên quan, những ngành đó nên biết hậu thuẫn của Tuệ Nguyên vốn là y, đã biết còn dám đi điều tra giữa thanh thiên bạch nhật, trong đó nhất định có chuyện gì khó hiểu. Khổng Nguyên nói: Tiểu Thành, com không làm sự việc gì vi phạm luật pháp chứ?

Khang Thành nói: Dượng, dượng biết con mà, con từ trước đến giờ đều là kinh doanh theo luật pháp, chưa từng làm chuyện gì vi phạm luật pháp.

Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi! Khổng Nguyên nói xong lại nói: Anh có phải hay không đắc tội cái gì người?



Khang Thành nói: Nhất định là Trương Dương và Kỳ Sơn liên thủ chỉnh Tôi! Hắn lúc này mới đem trước đó sự việc nói cho rồi Khổng Nguyên.

Khổng Nguyên nghe hắn nói hết, không khỏi nhíu nhíu mày đầu, thấp giọng nói: Tiểu Thành, Trương Dương vốn là nhân vật khó nhằn, vô cùng khó nhằn, con gây sự hắn làm cái gì? Sự khó nhằn Trương Dương, y đã sớm lĩnh giáo qua, mỗi lần nhớ tới năm đó ở Tĩnh Hải bị một cái bạt tai, nét mặt già nua của Khổng Nguyên liền nóng rần lên, bực mình vô cùng, điều này đối với y mà nói chính là sự sỉ nhục lớn.

Khang Thành nói: Dượng, không phải con gây sự với hắn, con còn không nhận ra hắn, là hắn tự tìm đến, coi mình như cảnh sát quốc tế vậy, xen vào việc của người khác, con cũng muốn xử lý hắn!

Khổng Nguyên nói: Thôi đi con! Con đừng liều lĩnh, nếu như việc này vốn là do Trương Dương gây ra, vậy thì mục đích của hắn chính là làm con tức giận, chỉ cần anh không có nhược điểm gì bị hắn bắt được, hắn có gây sự đến đâu cũng chỉ là tự mình mất công thôi, con đừng vội, ta sẽ lập tức hỏi xem rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra.

Khổng Nguyên buông điện thoại, suy nghĩ một chút, khu Bạch Sa đi chấp hành lệnh vượt qua khu vực quản lý, nghe nói là do thính tỉnh trực tiếp ra lệnh, y trực tiếp tìm thính trưởng thính công an tỉnh Cao Trọng Hòa,điều làm cho Khổng Nguyên không ngờ tới chính là, Cao Trọng Hòa hoàn toàn không biết gì cả đối với chuyện này.

Sau khi Cao Trọng Hòa biết chuyện này, lập tức gọi Vinh Bằng Phi tới, Vinh Bằng Phi nghe gã hỏi chuyện này, không khỏi nở nụ cười: Thính trưởng Cao, chúng tôi nhận được tuyến báo, nói bên trong khách sạn Tuệ Nguyên có thể có người có giấu thuốc phiện, cho nên mới quyết định đột kích kiểm tra. Lý do này vốn là Vinh Bằng Phi bịa ra, có điều lý do rất đầy đủ, gã không thể nói thật, không thể nói rằng Đỗ Thiên Dã muốn làm khó Tuệ Nguyên.

Cao Trọng Hòa nói: Anh nắm giữ chứng cớ xác thực chưa? Tuệ Nguyên vốn là một khách sạn năm sao quốc tế, anh phái công an đi điều tra vốn dĩ ảnh hưởng đã rất không tốt, còn điều động cả chi đội phòng cháy chữa cháy nữa.

Vinh Bằng Phi nói: Sự việc phòng cháy chữa cháy không liên quan gì đến tôi, tôi chỉ là điều tra sự việc tàng trữ thuốc phiện hay không thôi.

Cao Trọng Hòa nói: Tuệ Nguyên từ sau khi khai trương, danh tiếng của nó ở trong ngành rất tốt, anh bảo người đi điều tra, cũng phải suy nghĩ đến cảm giác của khách sạn người ta, gióng trống khua chiêng như vậy, khiến cho khách ở trọ sợ hãi bất an, bên Tuệ Nguyên đã đưa ra kháng nghị rồi.

Vinh Bằng Phi nói: Thính trưởng Cao, bây giờ thuốc phiện án đã rất khó tra, có đầu mối tôikhông thể buông tha .

Cao Trọng Hòa thở dài nói: Không phải không cho các anh điều tra, ý của tôi là mọi việc phải khiêm nhường, phải quan tâm đến cảm giác của đồng chí chung quanh, bối cảnh củaTuệ Nguyên anh cũng không phải không biết.

Vinh Bằng Phi nói: Anh là nói bộ trưởng Khổng.

Cao Trọng Hòa nói: Ông chủ của Tuệ Nguyên Khang Thành là cháu ngoại của ông ấy, mới vừa rồi ông gọi điện thoại tới tìm tôi, anh thì hay rồi, phái người điều tra Tuệ Nguyên, cũng không sớm lên tiếng nói với tôi, khiến cho tôi khá bị động, bên bộ trưởng Khổng cả ngày cúi đầu không gặp ngẩng đầu thấy, anh làm cho tôi sau này gặp mặt ông ấy sẽ rất ngại ngần.

Vinh Bằng Phi nói: Thính trưởng Cao, vậy tôi bây giờ liền hạ lệnh thu đội.


Cao Trọng Hòa nói: Điều tra cũng điều tra rồi, anh tưởng rằng thu đội là có thể tiêu trừ tất cả ảnh hưởng chuyện này tạo thành?


Vinh Bằng Phi khó hiểu nhìn Cao Trọng Hòa.


Cao Trọng Hòa liền nói: Nếu đã điều tra, thì phải dứt khoát điều tra cho rõ ràng, nếu như thật sự có người tàng trữ ma túy, chúng ta quyết không thể buông tha .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK