Mục lục
Y Đạo Quan Đồ - Thạch Chương Ngư (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trương Dương nói: Nếu nói vậy, anh thừa nhận mình nợ tôi một món nhân tình.

Thường Hải Thiên nói: Muốn lập bẫy tôi à?

Trương Dương ngồi xuống bên cạnh hắn, trong tay là bản đồ quy hoạch sơ đồ phác thảo khu bảo lưu thuế nhập khẩu, hắn cầm bản đồ ném lên bàn trà: Đây là bản quy hoạch khu bảo lưu thuế nhập khẩu Tân Hải, lấy cảng Phước Long làm trung tâm, nam bắc tạo ra khu khai phá kiểu mới, sườn tây xây dựng vườn hậu cần hiện đại hoá và trung tâm kho bãi, chỉ là quy hoạch bước đầu.

Thường Hải Thiên nói: Quy hoạch không tồi, chúc mừng anh, khu bảo lưu thuế nhập khẩu đầu tiên của Bình Hải đặt ở Tân Hải.

Trương Dương nói: Anh thấy bản quy hoạch này mà không cảm thấy có chút hưng phấn nào à?

Thường Hải Thiên nói: Có một chút, hưng phấn cho anh, cao hứng cho anh.

Anh thực sự không muốn tham dự vào đó ư, sự nghiệp vĩ đại như vậy mà anh không muốn cùng tôi làm lớn một trận ư? Giọng nói của Trương đại quan nhân tràn ngập tính cổ động, không thể không thừa nhận mị lực cá nhân của thằng cha này càng ngày càng mạnh, rất dễ tạo ra sức cuốn hút cho người bên cạnh.

Thường Hải Thiên bật cười: Trương Dương, tôi chuẩn bị dắt tay anh đây, sau khi di dời Alpha thì sẽ chuyển về trong khu bảo lưu thuế nhập khẩu, về sau vị quan phụ mẫu anh phải chiếu cố tôi nhiều hơn.

Trương Dương nói: Hải Thiên, tôi là nói anh xem có nên cân nhắc lại không, bỏ thương tòng chính, tới khu bảo lưu thuế nhập khẩu Tân Hải công tác, nhân thủ bên cạnh tôi hiện tại thiếu nghiêm trọng.

Thường Hải Thiên nói: Trương Dương, tôi không phải không muốn giúp anh, nhưng tôi có nhà máy chế phẩm sinh vật biển Hải Thiên, nhà xưởng ở đây lại vừa mới mua, nếu tôi tới giúp đỡ anh thì hải đóng cửa cả hai hà máy này, tòng chính là không cho phép làm kinh thương, hơn nữa.. Thường Hải Thiên tạm dừng một chút rồi lại nói: Tôi luôn cảm thấy chính đàn rất phức tạp và quá mệt mỏi, không bằng làm buôn bán thoải mái hơn, không cần nhìn sắc mặt của người khác.

Trương Dương nói: Chúng ta sống trên đời là vì gì? Vì tiền? Thăng quan? Đều không phải, chúng ta đều là để chứng minh mình, Hải Thiên, anh cho rằng thương trường có thể chứng minh được năng lực của anh ư? Có thể để tài hoa của anh được thi triển ư?

Thường Hải Thiên nói: Chúng ta là bạn tốt, tôi cũng không dối gạt anh, thật ra trước đây tôi từng có ý định bước vào sĩ đồ, đó vẫn là trước cả lúc tôi làm ở nhà máy hàng hóa thường ngày Lam Sơn, nếu không có trận hỏa hoạn thình lình đó, có lẽ tôi sẽ kiên định đi tiếp trên sĩ đồ, nhưng chuyện lần đó khiến tôi cảm thấy sâu sắc rằng trong quan trường quá nhiều mạo hiểm, anh không chỉ phải gánh vác trách nhiệm mà anh nên gánh, rất nhiều lúc anh cũng phải gánh vác trách nhiệm vốn không thuộc về anh.

Trương Dương nói: Anh sợ ư?

Thường Hải Thiên lắc đầu: Tôi không sợ, nhưng tôi thực sự không thích hiện trạng của quan trường, anh có cảm thấy quan trường hiện tại tràn ngập đấu tranh và công lợi không, trong quan trường khổng lồ, có mấy ai là thực sự làm việc cho dân.

Trương Dương nói: Chính bởi vậy cho nên tôi mới cần người có năng lực như anh tới đây giúp tôi. Nói tới đây, hắn vỗ vỗ vai Thường Hải Thiên: Hải Thiên, anh yên tâm, tôi sẽ không làm khó huynh đệ của mình đâu, trong chuyện này tôi tôn trọng lựa chọn của anh, nếu anh thực sự không muốn tòng chính thì coi như tôi chưa nói gì, về sau ở bên cạnh tôi làm cố vấn cũng được.

Thường Hải Thiên nói: Tháng sau tôi sẽ kết hôn.



Trương Dương không ngờ hắn đột nhiên chuyển đề tài, cười nói: Nhanh như vậy à!

Hải Thiên nói: Ý tứ của lão gia tử, một mực giục tôi lập gia đình.

Trương Dương nói với Thường Hải Thiên: Chúc mừng anh, xem ra tôi phải chuẩn bị hạ lễ cho anh rồi.

Thường Hải Thiên nói: Tôi chuẩn bị xây hôn phòng ở Tân Hải.

Trương Dương nói: Anh định chuyển dời trung tâm xí nghiệp đến bên này ư? Hoan nghênh, hoan nghênh!

Thường Hải Thiên lắc đầu nói: Tôi đã cân nhắc kỹ rồi, chuẩn bị nhận lời mời của anh.

Trương đại quan nhân không thể tin vào tai mình, vốn hắn cho rằng không xong rồi, Thường Hải Thiên khẳng định không nỡ từ bỏ thương nghiệp đang phát triển tốt, nhưng không ngờ Thường Hải Thiên sẽ đưa ra quyết định như vậy.

Thường Hải Thiên cười nói: Không phải anh thay đổi được tôi, cũng không phải là Hải Tâm thuyết phục tôi, mà là cha tôi, sau khi biết anh muốn mời tôi gia nhập khu bảo lưu thuế nhập khẩu Tân Hải, ông ta rất hưng phấn, ngoài miệng thì ông ta không nói gì tới chuyện này nhưng tôi biết trong lòng ông ta rất hy vọng trong ba người chúng tôi có người có thể kế thừa sự nghiệp của ông ta, bước vào chính đàn, Hải Long một lòng kinh thương, Hải Tâm đối với phương diện quan trường thì rất hờ hững, không có lòng công lợi, kỳ thực cha tôi lúc ban đầu ký thác tất cả hy vọng lên người tôi, sau khi chuyện nhà máy hàng hóa Lam Sơn phát sinh, bất kể đối với tôi hay là đối với ông ta đều là đả kích trầm trọng.

Trương Dương nói: Anh vì thực hiện nguyện vọng của cha anh mà quyết định bước vào chính đàn?

Thường Hải Thiên cười ha ha, nói: Không chỉ có như vậy, nhạc phụ đại nhân của tôi cũng là người khinh thương trọng chính, tôi làm kinh thương trong mắt ông ta thủy chung cũng không phải là chính lộ, tôi sở dĩ quyết định tới đây giúp anh cũng có ý chuẩn bị lấy lòng ông ta.

Trương Dương cố ý nói: Anh sống thật là mệt, quay đi quay lại vẫn là làm quan vì mấy ông già anh, nếu thực sự là vậy thì anh đừng miễn cưỡng, dưa hái xanh không ngọt, càng là bằng hữu thì càng không thể miễn cưỡng anh.

Thường Hải Thiên nói: Tôi còn chưa nói hết câu mà, còn có một nguyên nhân quan trọng nhất chính là bản thân tôi, tôi phát hiện hứng thú của tôi đối với tòng chính so với kinh thương thì lớn hơn, tuy rằng quan trường có khuyết điểm và tật xấu, có điều tôi tòng chính không phải vì đấu tranh, mà là để làm việc, một câu của Hải Tâm khiến tôi hạ quyết tâm.

Nói cái gì? Trương đại quan nhân có hứng thú hỏi.

Thường Hải Thiên cười nói: Nó nói giản lược, tôi phục trách bộ phận làm việc, còn bộ phận đấu tranh thì giao cho anh, trời sập xuống cũng có bí thư Trương đỡ!

Trương Dương cười ha ha, Hải Tâm đúng là rất hiểu mình, có điều câu này hình như hướng về anh ruột của cô ta quá rồi, không ngờ khó khăn toàn bộ để nam nhân của mình gánh! Trương Dương nói: Nói không sai, về sau anh chỉ phụ trách làm việc, tôi phụ trách đấu tranh, đấu tranh là sở trường của tôi, mặc kệ đấu văn hay là đấu võ, tôi nhận thứ hai thì không ai dám nhận thứ nhất.

Thường Hải Thiên nói: Tốt lắm, chúng ta phân chia như vậy?

Trương Dương nói: Anh cần bao lâu thời gian thì xử lý xong chuyện nhà xưởng? Thường Hải Thiên sau khi tòng chính hiển nhiên không thể tiếp tục kinh thương, ở phương diện này Thường Hải Thiên tổn thất rất lớn.



Thường Hải Thiên nói: Chuyện này tôi đã liên hệ với nhà máy dược Giang Thành rồi, trong điện thoại đã nói qua chuyện này với Hồ Nhân Như, hai ngày nữa cô ta và Dưỡng Dưỡng sẽ cùng nhau tới đây khảo sát nhà máy vắc xin sinh vật vắc xin sinh vật Alpha, tôi nếu không làm thì dứt khoát giao Alpha cho họ quản lý, nước phù sa không chảy ra ruộng người ngoài, chuyển nhượng luôn một lần, sạch sẽ gọn gàng, đỡ để người ta sau này lấy chuyện này ra chọc ngoáy. Thường Hải Thiên xuất thân từ gia đình cán bộ, đối với chuyện phương diện này hiểu được rất nhiều.

An bài như vậy rất tốt, Trương Dương cũng vô cùng hài lòng, hắn đưa sơ đồ phác thảo quy hoạch đó đưa cho Thường Hải Thiên: Khu bảo lưu thuế nhập khẩu tôi giao cho anh, chúng ta tuy rằng là bạn tốt, nhưng lời xấu nói trước, tôi sở dĩ tìm tới anh là vì biết kinh nghiệm quản lý của anh phong phú, tin anh có năng lực ở phương diện này.

Thường Hải Thiên nói: Anh sợ nhìn lầm à?

Trương Dương cười hắc hắc: Chắc là không?

Thường Hải Thiên nói: Nếu chứng thực tôi không phải có nghề, không cần anh nói tôi sẽ tự chủ động chạy lấy người, nhưng tôi cũng phải lời xấu nói trước, anh giao chuyện trọng yếu như khu bảo lưu thuế nhập khẩu cho tôi, anh phải tín nhiệm tôi, tôi tin phương diện này anh không thành vấn đề, còn có một điểm chính là anh tận hết khả năng trao quyền cho tôi, không thể tiến hành quá nhiều can thiệp vào công tác của tôi, vẫn là câu đó, công tác anh cứ giao cho tôi làm, áp lực khác thì anh phải đỡ cho tôi.

Trương Dương nói: Không thành vấn đề, ngày mai tôi sẽ chính thức viết thư mời cho anh!

Thường Hải Thiên nói: Tôi bắt đầu lại từ đầu trên chính đàn, mặc dù có kinh nghiệm quản lý, nhưng người khác sẽ xem hồ sơ của anh , tôi cho anh một đề nghị, khu bảo lưu thuế nhập khẩu chưa bắt đầu xây dựng chính thức, anh trước tiên thành lập bộ chỉ huy, anh dẫn dầu, trước tiên đừng cho xác đubgh cụ thể, thành lập một tiểu tổ cố vấn đặc biệt, tôi sẽ đến phụ trách, trước tiên để ban để cho anh dựng.

Trương Dương gật đầu nói: Tôi cũng nghĩ như vậy, có điều vốn chuẩn bị mời anh trực tiếp làm chủ nhiệm.

Thường Hải Thiên cười nói: Quan hàm biên chế đều là giả, tôi là muốn làm việc, không phải là muốn làm quan, anh hiện tại phán chức cho tôi, không biết sẽ có bao nhiêu người ở sau lưng anh nói ra nói vào, tất cả cứ từ từ, chúng ta trước tiên làm ra chút chuyện đã, sau đó mới luận công ban thưởng.

Trương Dương nói: Được, anh chỉ cần không ngại thân phận là được, tôi chỉ sợ anh thấy ủy khuất.

Thường Hải Thiên nói: Không ủy khuất, chỉ cần anh tin tôi, phóng quyền cho tôi là được.

Trương đại quan nhân trừng mắt nhìn: Hải Thiên à, tôi phát hiện dã tâm của anh lớn lắm!

Thường Hải Thiên cười nói: Cho nên anh cân nhắc cho cẩn thận, mời một người có dã tâm như tôi đến, rốt cuộc có phải là chuyện tốt hay không, hiện tại hối hận vẫn còn kịp.


Trương Dương cười ha ha, nói: Con người ta nếu một chút dã tâm cũng không có thì có thể làm được gì chứ, chúng ta phải nhất định làm một cách oanh liệt, phải để tất cả mọi người nhìn thấy năng lực của đám thanh niên chúng ta.


Thường Hải Thiên nói: Chỉ dựa vào mấy người anh tôi chỉ sợ vẫn chưa đủ.


Trương Dương nói: Anh đừng lo, tôi đang đi tìm nhân tài, chỉ cần là có năng lực, bối cảnh chính trị không có vấn đề gì thì tôi sẽ thật tâm mời đến, tương lai đoàn đội quản lý xây dựng khu bảo lưu thuế nhập khẩu Tân Hải tất nhiên sẽ là nhất lưu trong nước!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK